xiāo fēn
xiāo jiào
xiāo dòng
xiāo huá
xiāo rén
xiāo fēn
xiāo náo
xiāo hǒng
xiāo rán
xiāo bǐ
xiāo hào
xiāo téng
xiāo nào
xiāo sú
xiāo líng
xiāo shū
xiāo huá
xiāo bào
xiāo dàng
xiāo pàn
xiāo cáo
xiāo shì
xiāo jìng
xiāo ěr
xiāo fú
xiāo hòng
xiāo huì
xiāo lùn
xiāo náo
xiāo chán
xiāo zhuó
xiāo gòu
xiāo tú
xiāo chén
xiāo xiāo
xiāo shòu
xiāo shù
xiāo sòng
xiāo zǐ
xiāo bàng
xiāo zá
xiāo fán
xiāo guō
xiāo zhāng
xiāo qiū
xiāo wén
xiāo dú
xiāo tián
xiāo hàn
xiāo xuān
xiāo āi
xiāo líng
xiāo fán
pín shù
méng shù
tú shù
chén shù
xiāo shù
chóu shù
méng shù
cè shù
dí shù
qián shù
niè shù
fán shù
lǐ shù
liáo shù
cháng shù
jiàn shù
lí shù
zǒu shù
féi shù
dài shù
fù shù
méng shù
zhēng shù
zhòng shù
hán shù
lí shù
mín shù
zhào shù
bēi shù
zhī shù
pǐ shù
pǐn shù
liáo shù
shì shù
yún shù
⒈ 喧扰嘈杂。一本作“嚻庶”。
引《国语·楚语上》:“不闻其以土木之崇高、彤鏤为美,而以金石匏竹之昌大、嚣庶为乐。”
韦昭注:“嚣,譁也;庶,众也。”