shàn chì
shàn nù
shàn ào
shàn shàng
shàn bǐ
shàn kǒu
shàn duǎn
shàn rán
shàn yǔ
shàn ràng
shàn sòu
shàn lùn
shàn lì
shàn cì
shàn qiào
shàn chù
shàn báo
shàn mà
shàn shēng
shàn rǔ
shàn yì
shàn bàng
shàn wàng
shàn shàn
shàn jié
shàn huǐ
shàn jué
shàn yīn
shàn cī
shàn bó
shàn dú
shàn jīn
shàn qì
shàn xiào
shàn jī
shàn wǔ
shàn liǎn
shàn shuò
shàn jīn
qī wǔ
ào wǔ
gòu wǔ
mài wǔ
píng wǔ
mà wǔ
xiá wǔ
gòu wǔ
xì wǔ
dài wǔ
xì wǔ
míng wǔ
qīn wǔ
shàn wǔ
mà wǔ
hòng wǔ
qīng wǔ
qǔ wǔ
màn wǔ
jìn wǔ
líng wǔ
màn wǔ
yíng wǔ
kuáng wǔ
bēi wǔ
líng wǔ
shān wǔ
jī wǔ
yù wǔ
yuān wǔ
wán wǔ
líng wǔ
qiào wǔ
ào wǔ
miè wǔ
lì wǔ
jiāo wǔ
jù wǔ
biàn wǔ
jiàn wǔ
màn wǔ
xiào wǔ
⒈ 讥笑轻侮;讪笑侮慢。
引宋罗大经《鹤林玉露》卷十三:“然世之作伪假真者,往往窃持敬之名,益不肖之实……识者病之。至有効前辈打破一敬字以为訕侮者。”
明宋濂《无尽灯禅师行业碑铭》:“风教日偷,学者始不知自立,荣名利养之念日交蚀於心胷,奔竞干请无所不至,足以来有识者之訕侮,可胜嘆哉!”
《明史·傅朝佑传》:“明年春,责以颠倒贤奸,恣意訕侮,廷杖六十,创重而卒。”