shàn kǒu
shàn jié
shàn shàn
shàn bǐ
shàn cī
shàn yì
shàn báo
shàn qiào
shàn shàng
shàn wàng
shàn duǎn
shàn wǔ
shàn bó
shàn yīn
shàn shuò
shàn shēng
shàn ào
shàn cì
shàn jī
shàn ràng
shàn liǎn
shàn jīn
shàn xiào
shàn mà
shàn jīn
shàn rǔ
shàn rán
shàn dú
shàn qì
shàn sòu
shàn lì
shàn lùn
shàn jué
shàn nù
shàn yǔ
shàn bàng
shàn chì
shàn huǐ
shàn chù
jīng mà
cuì mà
hē mà
chuí mà
rǎng mà
huì mà
suì mà
fān mà
chì mà
huǐ mà
luàn mà
shǔ mà
hǒu mà
tòng mà
zhòu mà
rè mà
xiāng mà
lì mà
jiē mà
chì mà
zhāo mà
nǎo mà
shàn mà
qiào mà
cháo mà
ái mà
hē mà
jiào mà
dú mà
chēn mà
hǎi mà
zé mà
sú mà
juàn mà
gòu mà
xiào mà
wǔ mà
màn mà
màn mà
ōu mà
jiān mà
zhòu mà
bàng mà
màn mà
duō mà
jiào mà
cūn mà
jī mà
rǔ mà
zǔ mà
huì mà
làn mà
dǎ mà
xuān mà
hē mà
làng mà
yuě mà
hái mà
shì mà
chǐ mà
xù mà
sì mà
jí mà
màn mà
nù mà
dǐ mà
tuò mà
è mà
chòu mà
讪骂shànmà
(1) 轻蔑、嘲弄地骂,谩骂
例讪骂是粗鲁的表现英abuse⒈ 诋毁咒骂。
引唐柳宗元《与杨诲之第二书》:“当时志气类足下,时遭訕駡詬辱,不为之面,则为之背。”
明徐渭《赠沉母序》:“其有表且旌而为予所未知者,则众迫以书,不復候校按,否者往往遭訕駡不已。”
叶紫《星》第五章二:“她就大声地讪骂着:‘你妈的!你妈的!’”
讪shàn(1)(动)讥笑。(2)(动)搭讪;难为情;说话时不好意思的样子。
骂读音:mà骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。