huá guī
huá xiàn
huá huá
huá tū
huá chéng
huá tà
huá liè
huá yí
huá lì
huá diāo
huá gān
huá zhōu
huá diē
huá bīng
huá zhū
huá guǐ
huá nì
huá jī
huá mín
huá lì
huá mǐn
huá yí
huá luàn
huá zéi
huá mín
huá dà
huá cā
huá hūn
huá shuǐ
huá tuō
huá róu
huá xí
huá mó
huá yì
huá yú
huá gōu
huá dòng
huá jīng
huá nián
huá mài
huá xuě
huá bù
huá zuò
huá chē
huá lòu
huá cài
huá gǎn
huá xíng
huá tài
huá jì
huá huò
huá chē
huá guǐ
huá rén
huá luò
huá shí
huá xiáng
huá yán
huá ruǎn
huá hù
huá jìng
huá mó
huá yīn
huá là
huá rùn
huá gān
huá zé
huá tā
huá tái
huá shā
huá bǐ
huá liu
huá shéng
huá hé
huá jiū
huá zuǐ
huá jī
huá tuō
huá shuǎng
huá jiāo
huá pō
huá tī
huá tāi
huá dǎo
huá jù
huá yè
huá lǜ
huá táng
huá dòng
huá lún
huá tóu
huá tào
huá mǎ
huá jiǎo
huá màn
huá shú
huá làng
huá nào
huá dào
zhǐ gān
yī gān
tián gān
xiāng gān
zì gān
xīn gān
qíng gān
fēng gān
shǎn gān
féi gān
huá gān
yú gān
yuàn gān
hé gān
yóu gān
mì gān
tóng gān
huí gān
lù gān
huáng gān
fēn gān
zhēn gān
jué gān
yú gān
bù gān
chuán gān
biǎn gān
lǜ gān
jué gān
fēi gān
⒈ 古时用以给菜肴调味的佐料。
引《周礼·天官·食医》:“调以滑甘。”
孙诒让正义:“谓以米粉和菜为滑也。”
⒉ 代指甘美的食物。
引唐刘禹锡《述病》:“洎疾之杀也,虽饮食是念,无滑甘之思,日致復初,亦不自知也。”
宋赵与时《宾退录》卷八:“至於著书,盖出下下策,而此习胶攀不能释。固尝悔哂,猛藏去弗视,乃若禁婴孺之滑甘,未能几何,留意愈甚,虽有倾河摇山之辩,不復听矣。”
滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。
甘读音:gān甘gān(1)(形)使人满意的;甜(跟‘苦’相对):~泉|~露|同~共苦。(2)自愿;乐意(限于不好的事):~愿|不~落后。(3)(Gān)姓。