huá lì
huá jì
huá jiū
huá tào
huá hé
huá gān
huá dòng
huá shuǎng
huá jīng
huá zhū
huá hūn
huá guǐ
huá yú
huá xiàn
huá diē
huá mǐn
huá nì
huá xuě
huá màn
huá gān
huá cā
huá nào
huá xí
huá luò
huá guī
huá róu
huá zhōu
huá yì
huá jiǎo
huá jiāo
huá yè
huá tuō
huá lì
huá tái
huá mài
huá gǎn
huá rùn
huá bù
huá lòu
huá jìng
huá rén
huá dào
huá liè
huá lǜ
huá diāo
huá luàn
huá mín
huá huá
huá nián
huá yán
huá jī
huá zuǐ
huá lún
huá làng
huá bǐ
huá jī
huá huò
huá tà
huá pō
huá tāi
huá chē
huá tū
huá yí
huá xíng
huá liu
huá tī
huá xiáng
huá ruǎn
huá dòng
huá mó
huá hù
huá bīng
huá mín
huá yīn
huá tóu
huá dà
huá shí
huá chéng
huá dǎo
huá tā
huá jù
huá tuō
huá gōu
huá chē
huá zéi
huá shú
huá cài
huá là
huá táng
huá mǎ
huá zuò
huá zé
huá tài
huá yí
huá shéng
huá guǐ
huá shuǐ
huá mó
huá shā
ān xí
zì xí
zhí xí
yán xí
mí xí
yán xí
xī xí
jié xí
cāo xí
lì xí
háo xí
àn xí
yuán xí
mù xí
bì xí
gōng xí
xī xí
è xí
lòu xí
bì xí
fǎng xí
yǎn xí
chóng xí
bì xí
liàn xí
guàn xí
ài xí
gù xí
jiǎng xí
xián xí
fú xí
yīn xí
tǎo xí
jiàn xí
shàn xí
xìng xí
gù xí
wēn xí
fù xí
xián xí
kè xí
xīn xí
xiǎo xí
mò xí
jiǔ xí
gù xí
guàn xí
liàn xí
chǒng xí
huá xí
yǎn xí
yè xí
fěng xí
ān xí
qǐ xí
biàn xí
fēng xí
xué xí
diào xí
bǔ xí
lóng xí
gù xí
chuàn xí
cháng xí
jiù xí
dǎo xí
sòng xí
mó xí
mó xí
sú xí
qì xí
chén xí
chuán xí
zūn xí
xiāng xí
jìn xí
xī xí
chéng xí
guì xí
niǔ xí
xíng xí
bà xí
mó xí
pǐ xí
shú xí
xī xí
shí xí
xiū xí
jī xí
fàng xí
shí xí
dān xí
guàn xí
jiū xí
dǔ xí
bó xí
⒈ 非常熟悉、熟练。
引汉王充《论衡·谢短》:“夫儒生之业,五经也。南面为师,旦夕讲授,章句滑习,义理究备於五经,可也。”
⒉ 谓狡猾成习。
引清梅曾亮《朝议大夫台湾府知府盖君墓志铭》:“﹝盖君﹞不凴一城,藉一餉,起千百农家子于逃亡饿羸之餘,抗坚悍滑习之贼於必争之衝。”
⒊ 浮滑的习性。
引唐孟郊《峡哀》诗之七:“滑心不可求,滑习积已长。”
滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。