zhān gěi
zhān bó
zhān bì
zhān xún
zhān gù
zhān dài
zhān lǎn
zhān chí
zhān áng
zhān dǔ
zhān zhān
zhān tiào
zhān duì
zhān dí
zhān sòng
zhān dì
zhān tǎo
zhān zhǔ
zhān jìng
zhān lǐ
zhān wū
zhān qǐ
zhān xiè
zhān shì
zhān míng
zhān dǔ
zhān jiàn
zhān sī
zhān niàn
zhān yè
zhān yì
zhān liàn
zhān wàng
zhān huái
zhān shěng
zhān chí
zhān mù
zhān hù
zhān guān
zhān yǎng
zhān xiá
zhān jìn
zhān zhǔn
zhān yǎng
zhān kuī
zhān dì
zhān wù
zhān bǔ
zhān wán
zhān kuí
zhān nòng
zhān fèng
zhān kě
zhān chá
zhān xùn
⒈ 观看;注视;看视。
引《乐府诗集·清商曲辞一·子夜歌之一》:“落日出前门,瞻瞩见子度。”
宋江休复《江邻几杂志》卷二:“孙奭尚书侍经筵,上或左右瞻瞩,或足敲踏牀,则拱立不讲。以此奭每读书,则体貌益庄。”
清蒲松龄《聊斋志异·齐天大圣》:“褐衣人曰:‘有一佳境,暂往瞻瞩,亦足破闷。’”
苏曼殊《非梦记》:“生瞥见一青衣,面容动静,酷似芸香,殷勤瞻瞩,问其名居,不告。”
⒉ 指眼光。
引南朝宋刘义庆《世说新语·排调》:“王子猷诣谢万,林公先在座,瞻瞩甚高。”