zhān nòng
zhān kuī
zhān yǎng
zhān xiè
zhān huái
zhān wù
zhān chí
zhān zhān
zhān dí
zhān wán
zhān dì
zhān lǎn
zhān liàn
zhān shěng
zhān kě
zhān guān
zhān sòng
zhān tǎo
zhān fèng
zhān mù
zhān kuí
zhān bó
zhān lǐ
zhān gěi
zhān jìng
zhān dǔ
zhān yì
zhān gù
zhān dì
zhān duì
zhān dài
zhān zhǔn
zhān shì
zhān jiàn
zhān dǔ
zhān hù
zhān zhǔ
zhān xùn
zhān wū
zhān jìn
zhān qǐ
zhān áng
zhān sī
zhān míng
zhān bǔ
zhān chá
zhān bì
zhān yè
zhān chí
zhān yǎng
zhān tiào
zhān xún
zhān xiá
zhān wàng
zhān niàn
dà nòng
zhuǎn nòng
lǐ lòng
hǒng nòng
fān nòng
cuàn nòng
niǎn nòng
yú nòng
hái nòng
tiáo nòng
zào nòng
qīng nòng
mó nòng
lǐ nòng
qī nòng
shì nòng
pān nòng
zuò nòng
míng nòng
cán nòng
bào nòng
wǔ nòng
shǎng nòng
qiè nòng
shì nòng
hū nòng
tiǎo nòng
jī nòng
áo nòng
gū nòng
yī nòng
sān nòng
duǎn nòng
hù nong
píng nòng
dào nòng
shān nòng
huà nòng
zhuān nòng
tī nòng
bǒ nòng
xiàn nòng
xiā nòng
cuō nòng
xī nòng
bō nòng
biān nòng
zuò nòng
qīng nòng
shān nòng
chǔ nòng
xuàn nòng
bān nòng
miào nòng
tán nòng
chī nòng
róu nòng
yú nòng
jiǎo nòng
rào nòng
bō nòng
tuán nong
gǔ nong
kū nòng
diào nòng
dòu nong
suō nòng
wǔ nòng
yán nòng
huī nòng
gàn nòng
zhān nòng
wǔ nòng
fǔ nòng
hú nòng
yé nòng
bǎi nòng
biàn nòng
yǎ nòng
jiǔ nòng
niē nong
pán nòng
bǎ nòng
chuō nòng
dǎo nòng
āi nòng
mí nòng
tiǎn nòng
mì nòng
shí nòng
mài nong
xiàng lòng
duō nòng
bǎi nòng
hǎo nòng
niān nòng
xuè nòng
shēng nòng
duō nòng
cuān nong
chěng nòng
cháo nòng
ào nòng
jià nòng
zhuō nòng
qǐ nòng
dòu nòng
dǎo nòng
tào nòng
xiǎn nòng
chuī nòng
qí nòng
wán nòng
ào nòng
cāo nòng
yuè nòng
ruó nòng
tuán nong
xì nòng
liáo nòng
zhuā nòng
fàn nòng
bān nòng
yín nòng
cuō nòng
mó nòng
mǎi nòng
bì nòng
wǔ nòng
bó nòng
⒈ 瞻玩。
引唐独孤及《垂花坞醉后戏题》诗序:“诸花倒垂,下拂杯案,紫葩縭縰,如釵如旒。众君子瞻弄之不足,故秉烛进酒,以继落日,欲称醉而不能也。”
瞻zhān(动)往前或往上看:~仰。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。