guàn jìn
guàn zūn
guàn téng
guàn guā
guàn cháng
guàn sàng
guàn xǐ
guàn miào
guàn pì
guàn jìn
guàn dǐng
guàn bì
guàn qū
guàn zhì
guàn zhù
guàn cóng
guàn dàng
guàn zhāng
guàn tán
guàn nóng
guàn yīn
guàn liú
guàn mǎng
guàn fó
guàn shuǐ
guàn zuì
guàn jiāng
guàn mù
guàn chàng
guàn jī
guàn yóu
guàn kǒu
guàn fèi
guàn wò
guàn lǒu
guàn chàng
guàn dí
guàn dì
guàn shù
guàn gài
guàn jí
guàn shū
guàn gāng
guàn yì
guàn qú
guàn rú
guàn rù
guàn guàn
guàn hé
guàn zhù
guàn lù
guàn dú
guàn mù
guàn jiāng
guàn zǎo
guàn qū
guàn yuán
guàn tōng
fū jìn
guàn jìn
dà jìn
gài jìn
jīng jìn
zì jìn
fàn jìn
yuān jìn
chén jìn
jiàn jìn
yóu jìn
hán jìn
jī jìn
shěn jìn
hùn jìn
suān jìn
xuè jìn
tíng jìn
jī jìn
màn jìn
jù jìn
rùn jìn
zhàn jìn
yān jìn
yǎn jìn
pēn jìn
fēng jìn
xūn jìn
⒈ 亦作“灌寖”。
⒉ 犹灌溉。
引《吕氏春秋·尊师》:“治唐圃,疾灌寖,务种树。”
《汉书·沟洫志》:“农,天下之本也。泉流灌寖,所以育五穀也。”
宋司马光《旬虑十七韵呈同舍》:“菊畦亲灌浸,茶器自涓涤。”
⒊ 谓水贯通流注。
引《晋书·江统传》:“郑国、白渠灌浸相通。”
《新唐书·嗣薛王知柔传》:“始, 郑、白渠梗壅,民不得岁。 知柔调三辅,治復旧道,灌浸如约,遂无旱虞。”
⒋ 犹淹没。
引宋单锷《吴中水利书》:“若无隄防,则水泛滥而不制,将见灌浸江阴之民田民居矣。”
灌guàn(1)(动)浇;灌溉:引水~田。(2)(动)倒进去或装进去(多指液体、气体或颗粒状物体):~了一瓶热水|风雪呼呼~进门来|那响亮的声音直往他耳朵里~。(3)(动)指录音:~唱片。
浸读音:jìn浸jìn(1)(动)泡在液体里:~种|放在开水里~一~。(2)液体渗入:衣服让汗~湿了。(3)〈书〉逐渐:友情~厚。