guàn rù
guàn jìn
guàn rú
guàn dú
guàn mù
guàn zǎo
guàn lù
guàn yuán
guàn yīn
guàn lǒu
guàn zuì
guàn liú
guàn zūn
guàn hé
guàn jìn
guàn dàng
guàn cóng
guàn cháng
guàn chàng
guàn zhù
guàn qū
guàn kǒu
guàn xǐ
guàn qū
guàn gài
guàn shù
guàn zhù
guàn pì
guàn dì
guàn wò
guàn qú
guàn shū
guàn guàn
guàn bì
guàn mǎng
guàn mù
guàn guā
guàn jiāng
guàn jī
guàn shuǐ
guàn tán
guàn tōng
guàn zhāng
guàn chàng
guàn jiāng
guàn yóu
guàn nóng
guàn dí
guàn gāng
guàn dǐng
guàn zhì
guàn sàng
guàn miào
guàn téng
guàn yì
guàn jí
guàn fèi
guàn fó
xū mǎng
zhuāng mǎng
yě mǎng
shǔ mǎng
cǎo mǎng
zhēn mǎng
miǎo mǎng
miǎo mǎng
lǔ mǎng
cū mǎng
tǎng mǎng
yāng mǎng
tǎng mǎng
cóng mǎng
hào mǎng
shì mǎng
zào mǎng
shuāi mǎng
làng mǎng
gěng mǎng
jīng mǎng
shā mǎng
dǎng mǎng
shēn mǎng
gāo mǎng
shí mǎng
qiú mǎng
fú mǎng
hāo mǎng
dòu mǎng
yù mǎng
cāng mǎng
kuàng mǎng
cài mǎng
wén mǎng
lǔ mǎng
píng mǎng
sù mǎng
wěn mǎng
lín mǎng
guàn mǎng
huì mǎng
zhēn mǎng
yān mǎng
yǎng mǎng
cháng mǎng
xióng mǎng
xīn mǎng
ā mǎng
hú mǎng
cū mǎng
⒈ 丛生的草木。
引《文选·鲍照<芜城赋>》:“灌莽杳而无际,丛薄纷其相依。”
吕向注:“水草杂生曰灌莽也。”
南朝梁江淹《横吹赋》:“原陆窈,灌莽深。”
《资治通鉴·唐太宗贞观六年》:“烟火尚稀,灌莽极目。”
胡三省注:“灌,木丛生也。莽,草深茂也。”
《花月痕》第五十回:“遥见那灌莽栖於甍栋,平沙抗乎睥睨。”
⒉ 指草木丛生的原野。
引《梁书·张缵传》:“若夫灌莽川涯,层潭水府,游泳之所往还,喧鸣之所攒聚。”
唐王勃《九成宫颂》序:“灌莽生尘,陨飞霜於劲鏃。”
灌guàn(1)(动)浇;灌溉:引水~田。(2)(动)倒进去或装进去(多指液体、气体或颗粒状物体):~了一瓶热水|风雪呼呼~进门来|那响亮的声音直往他耳朵里~。(3)(动)指录音:~唱片。
莽读音:mǎng莽mǎng(1)(名)密生的草:丛~|草~。(2)(形)〈书〉大。(3)(Mǎng)姓。莽mǎng(形)鲁莽:~撞。