玎组词琅组词
dīng láng
dīng líng
dīng dāng
dīng dīng
dīng níng
fà láng
fēng láng
qīng láng
huō láng
bǐng láng
cāng láng
líng láng
lín láng
dāng láng
sī láng
guāng láng
上一组词:管教 下一组词:琅疏
⒈ 象声词。声清越貌。
引元周文质《叨叨令·悲秋》曲:“叮叮噹噹铁马儿乞留玎琅闹。”
玎dīng(拟)玎玲;多形容玉石撞击声。
1. 〔琅琅〕a.象声词,金石相击声;b.象声词,响亮的读书声,如“书声琅琅”。
2. 〔琅玕〕像珠子的美石。
3. 〔琅玡〕山名,在中国山东省。