láng huān
láng cōng
láng huā
láng yé
láng dāng
láng jí
láng chēng
láng huán
láng áo
láng xián
láng zhì
láng tāng
láng yá
láng shū
láng gān
láng láng
láng lín
láng huán
láng huá
láng rán
láng jiǎn
láng sòng
láng dāng
láng yá
láng hán
láng qiú
láng yuán
láng shuāng
láng shū
fēn shū
jì shū
qú shū
shǒu shū
biàn shū
kuān shū
kuò shū
bì shū
kōng shū
yì shū
fú shū
sòng shū
cū shū
fēng shū
kǒng shū
xiāo shū
guāi shū
tí shū
bǎi shū
fū shū
jiāo shū
èr shū
qīng shū
gāng shū
biǎo shū
jǔ shū
chì shū
shàng shū
jiào shū
xiān shū
láng shū
wán shū
lián shū
yù shū
liǎng shū
sōu shū
yū shū
kǎi shū
huī shū
cǎo shū
shēng shū
liè shū
cū shū
zì shū
xíng shū
lùn shū
fū shū
jī shū
jì shū
jiàn shū
yuè shū
kuáng shū
kàng shū
jiàn shū
bié shū
chuán shū
diāo shū
qīng shū
juān shū
nǐ shū
zhuō shū
qú shū
hóng shū
qiān shū
quán shū
dào shū
yì shū
huāng shū
tíng shū
xiōng shū
jiǎn shū
fù shū
gù shū
lù shū
chǐ shū
xī shū
diāo shū
qīn shū
sēn shū
mì shū
cūn shū
fēng shū
lóng shū
guì shū
bǐ shū
jué shū
àn shū
pī shū
xiāo shū
cuì shū
cū shū
guàn shū
kuàng shū
bǐ shū
pá shū
dān shū
sōu shū
jiān shū
qǐ shū
jù shū
guǒ shū
shū shū
fú shū
⒈ 窗的美称。
引明杨慎《升庵诗话·弦超<赠神女>诗》:“琅疏琼牖洞房,中有美女齐姜。”
1. 〔琅琅〕a.象声词,金石相击声;b.象声词,响亮的读书声,如“书声琅琅”。
2. 〔琅玕〕像珠子的美石。
3. 〔琅玡〕山名,在中国山东省。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。