fǎ guǐ
qīng guǐ
zhǎi guǐ
chéng guǐ
sào guǐ
dān guǐ
zuó guǐ
xiōng guǐ
zhèng guǐ
yì guǐ
huá guǐ
fā guǐ
fén guǐ
tóng guǐ
shùn guǐ
bù guǐ
jiān guǐ
zhuó guǐ
xiǎn guǐ
chū guǐ
yuè guǐ
dù guǐ
gé guǐ
shuāng guǐ
lìng guǐ
shèng guǐ
hòu guǐ
cháo guǐ
yí guǐ
gāng guǐ
biāo guǐ
fāng guǐ
zàn guǐ
chén guǐ
mào guǐ
sān guǐ
tōng guǐ
huí guǐ
gāo guǐ
sǎo guǐ
shū guǐ
chóng guǐ
fēng guǐ
yì guǐ
wù guǐ
mì guǐ
lù guǐ
qián guǐ
yīng guǐ
piān guǐ
gòng guǐ
bìng guǐ
xún guǐ
èr guǐ
shí guǐ
cān guǐ
shèng guǐ
yī guǐ
tú guǐ
bà guǐ
xuān guǐ
wú guǐ
tiě guǐ
jiǔ guǐ
qí guǐ
chē guǐ
wén guǐ
jué guǐ
yù guǐ
hóng guǐ
jí guǐ
dìng guǐ
líng guǐ
jì guǐ
biàn guǐ
yí guǐ
gé guǐ
liàn guǐ
fàn guǐ
zhé guǐ
jiē guǐ
shū guǐ
fěng guǐ
hóng guǐ
wáng guǐ
cháng guǐ
jùn guǐ
pū guǐ
lì guǐ
zhuī guǐ
àn guǐ
jié guǐ
zuò guǐ
pián guǐ
⒈ 路途,道路。
引晋陆机《豫章行》:“川陆殊途轨,懿亲将远寻。”
清恽敬《读<大学>》:“於是天下之人之知皆涣然怡然于圣人之途轨,而智者不至于歧,愚者不至于罔,高者不至于磒。”
途tú(名)路;道路:旅~。
轨读音:guǐ轨guǐ(1)(名)路轨:钢~|铁~。(2)(名)轨道:出~|无~电车。(3)(名)比喻办法、规矩、秩序等:常~|越~|步入正~。