guī jì
guī nǐ
guī jiàn
guī jiǎn
guī jǐng
guī huò
guī lǜ
guī lì
guī chǔ
guī xíng
guī bì
guī lún
guī fǔ
guī mó
guī zōng
guī yù
guī lüè
guī gé
guī cǎi
guī chì
guī xuán
guī guò
guī chē
guī biān
guī tiān
guī lì
guī tiáo
guī mó
guī suàn
guī qǔ
guī yuán
guī gù
guī zhào
guī fèi
guī cái
guī lì
guī zhǔn
guī zé
guī wù
guī zé
guī jǐng
guī bǔ
guī yuàn
guī wàng
guī xí
guī suí
guī zhēn
guī chéng
guī tiàn
guī zhì
guī yín
guī qiú
guī huò
guī mó
guī fǎng
guī quē
guī fěng
guī yí
guī fàn
guī jǐng
guī cè
guī jiǎn
guī zhóu
guī mó
guī yuán
guī wéi
guī huà
guī yuē
guī yuán
guī guī
guī jiàn
guī huī
guī fǎ
guī xiàn
guī gòu
guī jiàn
guī ju
guī zhāng
guī hài
guī jiè
guī míng
guī dìng
guī zhēng
guī bào
guī tuō
guī quàn
guī kuò
guī mó
guī lín
guī mí
guī bì
guī dù
guī tú
guī mó
guī biǎo
guī bù
guī miè
guī miǎn
guī sì
guī yuē
guī shì
guī lì
guī jiè
guī mó
guī qiè
guī zuǒ
guī jì
guī xùn
guī lǜ
guī fù
guī zào
guī zhěng
guī shàn
guī nì
guī huò
guī huà
guī jìng
guī jǔ
guī fāng
guī qiē
guī fú
guī shéng
guī miǎn
guī chuàng
guī gù
guī cuò
guī zhèng
guī móu
guī yì
guī cì
guī róng
guī xiè
guī lǐ
guī yì
guī huì
fěng jiè
xùn jiè
gào jiè
guī jiè
gào jiè
zhēn jiè
jiàn jiè
jìng jiè
tiān jiè
jǐng jiè
bèi jiè
qiǎn jiè
chì jiè
chì jiè
míng jiè
quàn jiè
shí jiè
zì jiè
wǔ jiè
jiàn jiè
jiǒng jiè
jìn jiè
chuí jiè
jiā jiè
jiào jiè
zhì jiè
shèng jiè
chéng jiè
shēn jiè
yí jiè
pián jiè
jiān jiè
规诫guījiè
(1) 规劝告诫
例(郗鉴)后朝觐,以王丞.相末年多可恨,每见,必欲苦相规诫。王么知其意,每引作它言。——《世说新语·规箴》英admonish and warn⒈ 规正告诫。
引《后汉书·周举传》:“尚书郭虔、应贺等见之叹息,共上疏称举忠直,欲帝置章御坐,以为规诫。”
《旧唐书·元行冲传》:“行冲性不阿顺,多进规诫。”
《明史·黄得功传》:“得功粗猛不识文义……然忠义出天性,闻以国事相规诫者,輒屈己改不旋踵。”
规guī(1)(名)画圆形的工具:圆~|两脚~。(2)(名)规则;成例:校~|革除陋~。(3)(动)劝告:~劝|~勉。(4)(动)谋划;打主意:~划|~定|欣然~往。
诫读音:jiè诫jiè(动)警告;劝告:告~|规~。