xùn zì
xùn lǐng
xùn jiào
xùn yì
xùn huǐ
xùn tǎo
xùn zhù
xùn gào
xùn xié
xùn móu
xùn kāi
xùn cóng
xùn bǎo
xùn jiàn
xùn mín
xùn lìng
xùn xīn
xùn gǔ
xùn fàn
xùn dào
xùn shì
xùn chéng
xùn bīng
xùn gé
xùn miǎn
xùn jiǎng
xùn jù
xùn zhèng
xùn jí
xùn zhòu
xùn hù
xùn méng
xùn guī
xùn yǎ
xùn chì
xùn ài
xùn dū
xùn liàn
xùn yù
xùn shī
xùn duì
xùn qì
xùn diǎn
xùn dú
xùn jiè
xùn hú
xùn cái
xùn lǜ
xùn fá
xùn zǐ
xùn chì
xùn xù
xùn zhé
xùn jiè
xùn chì
xùn bì
xùn sù
xùn nóng
xùn lì
xùn zú
xùn yù
xùn lǚ
xùn shì
xùn yuè
xùn kè
xùn chì
xùn xíng
xùn jǐng
xùn gù
xùn shú
xùn fǔ
xùn xué
xùn shì
xùn lì
xùn liàn
xùn cí
xùn fǎ
xùn liàn
xùn cí
xùn huà
xùn tiáo
xùn huì
xùn hú
xùn dǎo
xùn lí
xùn shí
xùn jīng
xùn zé
xùn zé
xùn jiǎng
xùn yòu
xùn jiǎng
xùn mó
xùn dí
xùn jiě
wǔ jiè
jiàn jiè
chéng jiè
jìn jiè
shēn jiè
jìng jiè
jǐng jiè
xùn jiè
bèi jiè
qiǎn jiè
pián jiè
jiǒng jiè
jiā jiè
fěng jiè
tiān jiè
zì jiè
chuí jiè
jiān jiè
shí jiè
quàn jiè
yí jiè
jiàn jiè
gào jiè
chì jiè
míng jiè
zhì jiè
guī jiè
chì jiè
shèng jiè
jiào jiè
zhēn jiè
gào jiè
训诫xùnjiè
(1) 受训斥、斥责或攻击
例放松对教改所内诈骗犯的训诫英get after(2) 教训地或教hAo86.条地讲道
英sermonize⒈ 亦作“训戒”。教导和劝诫。
引唐白居易《晋谥恭世子议》:“若垂末代以为训戒, 居易惧后之臣子有失大义、守小节者将奔走之,将欲商榷,敢徵义类。”
宋吕陶《明任策上》:“其言皆出於恳诚,而其道各务於训戒。”
清朱之瑜《寿中山风轩八十启》:“意专矜式乎高深,不谓盛修夫宾主;嘉礼成而训诫少,惜别易而继见难。”
清王士禛《池北偶谈·谈异二·陈百史》:“比至,凡书数百言,皆言家事及训诫之语。”
叶圣陶《倪焕之》八:“他以为已经把犯罪的部属交给头目去训诫和惩罚,自有头目负责;自己只有从旁批判那头目处理得得当不得当的事情了。”
教导劝诫。
如:「他决定听从母亲的训诫,改过自新。」
1.教导;训诫:教~。~话。~词。~了他一顿。挨了一通~。
2.教导或训诫的话:家~。遗~。
3.训练:培~。轮~。军~。
4.准则:不足为~。
5.解释(词义):~诂。
6.姓。
诫读音:jiè诫jiè(动)警告;劝告:告~|规~。