fāng huáng
qīng huáng
fén huáng
kōng huáng
zǒu huáng
xìng huáng
dì huáng
jī huáng
xuān huáng
chì huáng
dàn huáng
zī huáng
zhào huáng
tān huáng
niú huáng
lí huáng
zhāng huáng
téng huáng
míng huáng
mài huáng
téng huáng
tuán huáng
yūn huáng
shí huáng
lín huáng
fān huáng
shé huáng
zhě huáng
tù huáng
yān huáng
cí huáng
miè huáng
é huáng
hóng huáng
gǔ huáng
yún huáng
duǎn huáng
sāng huáng
dòu huáng
èr huáng
tián huáng
jū huáng
jīn huáng
jiǔ huáng
nóng huáng
liú huáng
cāng huáng
yù huáng
tōng huáng
líng huáng
wěi huáng
zhēng huáng
huā huáng
càn huáng
é huáng
xuán huáng
nèn huáng
dà huáng
lì huáng
lù huáng
shèn huáng
cǎn huáng
làn huáng
zhè huáng
jiē huáng
wěi huáng
lì huáng
shǔ huáng
qiān huáng
xūn huáng
fàn huáng
wǔ huáng
zī huáng
yìng huáng
jiāo huáng
xiān huáng
lì huáng
lóng huáng
liǔ huáng
qú huáng
zhōng huáng
yuē huáng
má huáng
luǎn huáng
xūn huáng
ǎi huáng
pí huáng
rú huáng
kū huáng
qiè huáng
chéng huáng
yán huáng
xiāo huáng
é huáng
zhū huáng
zōng huáng
yā huáng
hūn huáng
kūn huáng
qiū huáng
jiāo huáng
shǐ huáng
jú huáng
xióng huáng
chì huáng
mǐ huáng
qīng huáng
huái huáng
fēi huáng
sān huáng
liú huáng
tǔ huáng
dì huáng
jiāng huáng
bǎi huáng
zhī huáng
jí huáng
sǎo huáng
qí huáng
wǎn huáng
yāo huáng
fā huáng
hún huáng
shàng huáng
gōng huáng
chéng huáng
cuì huáng
jiāng huáng
shuāi huáng
yā huáng
sì huáng
téng huáng
guān huáng
yǎn huáng
huái huáng
yáo huáng
dān huáng
xūn huáng
chǐ huáng
sōng huáng
suàn huáng
yè huáng
liú huáng
tiē huáng
lí huáng
cāng huáng
lí huáng
yīng huáng
mǎ huáng
ruǐ huáng
dàn huáng
yān huáng
guǎ huáng
rú huáng
cōng huáng
là huáng
fēng huáng
qiān huáng
lí huáng
xiàng huáng
yín huáng
zhú huáng
huà huáng
tái huáng
lì huáng
yān huáng
lí huáng
rén huáng
dǐ huáng
cí huáng
yǐn huáng
jiāo huáng
sǎng huáng
gōng huáng
⒈ 古良犬名。亦泛指良犬。
引《吕氏春秋·直谏》:“荆文王得茹黄之狗, 宛路之矰,以畋於云梦。”
晋傅玄《走狗赋》:“震茹黄而慴宋鹊兮,越妙古而扬名。”
章炳麟《原道中》:“夫茹黄之骏而不可以负重,橐佗之彊而不可以从猎。”
1.吃:~素。含辛~苦。
2.姓。
黄读音:huáng黄huáng(1)(形)像丝瓜花或向日葵花的颜色:~布|~花|~色|发~。(2)(名)指黄河:~泛区|治~|~灾。(3)(Huánɡ)姓。黄huáng(动)〈口〉事情失败或计划不能实现:买卖~了|对象~了|生意~了。