jiǔ huáng
yù huáng
bǎi huáng
tuán huáng
làn huáng
huái huáng
guān huáng
yún huáng
dà huáng
gōng huáng
yā huáng
xiān huáng
cōng huáng
xiàng huáng
dān huáng
suàn huáng
jī huáng
zōng huáng
lí huáng
luǎn huáng
huà huáng
zhū huáng
liú huáng
lóng huáng
lí huáng
yīng huáng
líng huáng
sāng huáng
fàn huáng
rén huáng
jiāng huáng
lì huáng
xūn huáng
yān huáng
cí huáng
shǐ huáng
yāo huáng
tián huáng
là huáng
xuān huáng
lù huáng
fā huáng
jū huáng
míng huáng
nèn huáng
tiē huáng
sì huáng
chì huáng
wěi huáng
jú huáng
pí huáng
zī huáng
yā huáng
chì huáng
jiāo huáng
chéng huáng
lí huáng
má huáng
fén huáng
ruǐ huáng
yūn huáng
lín huáng
chǐ huáng
chéng huáng
liú huáng
jiāng huáng
dì huáng
lí huáng
huái huáng
xióng huáng
niú huáng
dǐ huáng
mǐ huáng
tái huáng
jiē huáng
dòu huáng
zī huáng
èr huáng
qiū huáng
dàn huáng
fēi huáng
cí huáng
qí huáng
huā huáng
tān huáng
qiān huáng
tù huáng
mǎ huáng
zhú huáng
xìng huáng
xūn huáng
qiè huáng
kū huáng
shuāi huáng
miè huáng
é huáng
jiāo huáng
hún huáng
yān huáng
yáo huáng
cuì huáng
zǒu huáng
qīng huáng
zhōng huáng
liǔ huáng
càn huáng
zhào huáng
tōng huáng
cāng huáng
téng huáng
fān huáng
zhī huáng
sōng huáng
téng huáng
lì huáng
jīn huáng
dàn huáng
zhāng huáng
duǎn huáng
jiāo huáng
yè huáng
kūn huáng
hūn huáng
mài huáng
shǔ huáng
yǎn huáng
tǔ huáng
shèn huáng
sǎo huáng
qīng huáng
yǐn huáng
rú huáng
wěi huáng
fāng huáng
é huáng
gōng huáng
yìng huáng
kōng huáng
shé huáng
jí huáng
téng huáng
liú huáng
shàng huáng
shí huáng
nóng huáng
cǎn huáng
hóng huáng
zhě huáng
rú huáng
yān huáng
qiān huáng
xiāo huáng
gǔ huáng
xūn huáng
cāng huáng
fēng huáng
lí huáng
sǎng huáng
lì huáng
wǎn huáng
xuán huáng
qú huáng
sān huáng
é huáng
guǎ huáng
wǔ huáng
dì huáng
yín huáng
ǎi huáng
yuē huáng
yán huáng
zhè huáng
lì huáng
zhēng huáng
⒈ 即额黄。 六朝至唐,女妆常用黄点额,因似花蕊,故名。参见“额黄”。
引唐温庭筠《菩萨蛮》词之三:“蕊黄无限当山额,宿妆隐笑纱窗隔。”
蕊ruǐ(名)花蕊。
黄读音:huáng黄huáng(1)(形)像丝瓜花或向日葵花的颜色:~布|~花|~色|发~。(2)(名)指黄河:~泛区|治~|~灾。(3)(Huánɡ)姓。黄huáng(动)〈口〉事情失败或计划不能实现:买卖~了|对象~了|生意~了。