shū guǒ
shū sǎo
shū lóng
shū lüè
shū kōng
shū pá
shū zhì
shū zuǎn
shū lóng
shū pí
shū xún
shū xǐ
shū lǐ
shū bì
shū yún
shū zhuāng
shū qǐ
shū chǐ
shū lǒng
shū tóu
shū tóu
shū zhuāng
shū zi
shū xuě
shū xíng
shū líng
shū zhǒu
shū tì
shū bèi
shū mián
shū mù
diàn sǎo
guàn sǎo
bì sǎo
shū sǎo
héng sǎo
lí sǎo
sǎ sǎo
jìng sǎo
què sǎo
dǎ sǎo
lí sǎo
jìng sǎo
chuò sǎo
nào sǎo
qīng sǎo
huī sǎo
jìng sǎo
jì sǎo
bài sǎo
fēng sǎo
xuán sǎo
piǎo sǎo
chú sǎo
kuáng sǎo
huì sǎo
chōng sǎo
qū sǎo
huī sǎo
biāo sǎo
⒈ 犹梳妆。扫,扫眉,画眉。
引唐李商隐《槿花》诗之二:“珠馆薰燃久,玉房梳扫餘。”
冯浩笺注:“梳扫,妇人梳粧之谓也。”
梳shū(1)本义:(名)(~子、~儿)整理头发、胡子的用具:(名)(~子、~儿)整理头发、胡子的用具(2)(动)用梳子整理(须、发等):~头。
扫读音:sǎo,sào[ sǎo ]1. 拿笤帚等除去尘土或垃圾:扫地。
2. 清除,消灭:扫雷。扫盲。扫荡。一扫而空。
3. 全,尽,尽其所有:扫数(shù)。
4. 低落,丧失:扫兴(xìng )。
5. 描画:扫描。扫眉。
6. 迅速横掠而过:扫射。扫视。
7. 结束,了结:扫尾。
8. 祭奠:扫墓。祭扫。