huī gōng
huī huò
huī hē
huī fā
huī pāi
huī mǒ
huī dòng
huī chuò
huī huàn
huī huō
huī mò
huī fú
huī sì
huī sǎ
huī hàn
huī nòng
huī jīn
huī hū
huī jīn
huī xiù
huī rǎn
huī fǔ
huī shī
huī háo
huī chǔ
huī xùn
huī huī
huī yǔ
huī zhǔ
huī mù
huī rǎo
huī wǔ
huī lèi
huī huò
huī rì
huī xī
huī yáng
huī chì
huī sǎo
huī mèi
huī tì
huī jiě
huī sàn
huī shǒu
huī gē
xuán sǎo
qīng sǎo
jìng sǎo
héng sǎo
chú sǎo
dǎ sǎo
huī sǎo
shū sǎo
biāo sǎo
què sǎo
jìng sǎo
jìng sǎo
chōng sǎo
diàn sǎo
fēng sǎo
sǎ sǎo
piǎo sǎo
bài sǎo
bì sǎo
kuáng sǎo
qū sǎo
huī sǎo
chuò sǎo
huì sǎo
guàn sǎo
nào sǎo
jì sǎo
lí sǎo
lí sǎo
⒈ 运笔挥写。谓作诗文或书画。
引宋秦观《和黄法曹忆建溪梅花》:“谁云广平心似铁,不惜珠璣与挥扫。”
宋陆游《草书歌》:“忽然挥扫不自知,风云入怀借天力。”
挥huī(1)(动)挥舞;摇动:~戈|~手。(2)(动)用手把泪或汗珠儿等抹掉:~泪|~汗如雨。(3)(动)指挥(军队):指~。(4)(动)散出;散:~金如土。
扫读音:sǎo,sào[ sǎo ]1. 拿笤帚等除去尘土或垃圾:扫地。
2. 清除,消灭:扫雷。扫盲。扫荡。一扫而空。
3. 全,尽,尽其所有:扫数(shù)。
4. 低落,丧失:扫兴(xìng )。
5. 描画:扫描。扫眉。
6. 迅速横掠而过:扫射。扫视。
7. 结束,了结:扫尾。
8. 祭奠:扫墓。祭扫。