nào lán
nào xì
nào huāng
nào zhuāng
nào sào
nào huó
nào wán
nào tóu
nào shì
nào yáng
nào zhuāng
nào zuǐ
nào xián
nào xiāng
nào dòng
nào hong
nào fáng
nào rǎng
nào xū
nào tīng
nào yóu
nào xuān
nào biǎo
nào biāo
nào shè
nào rè
nào má
nào huǒ
nào chǎng
nào qiāng
nào sàng
nào huāng
nào tái
nào jiāo
nào guǐ
nào mó
nào lóng
nào chá
nào zá
nào qiāng
nào fèi
nào gǎn
nào shuō
nào jù
nào zhàng
nào huā
nào gān
nào qì
nào cáo
nào jiāng
nào bìng
nào huàn
nào měng
nào chǎo
nào fān
nào xīn
nào shì
nào kuò
nào luàn
nào yào
nào máng
nào kāi
nào é
nào yín
nào hùn
nào zhā
nào teng
nào hòng
nào sǎo
nào gāi
nào yǐn
nào zǐ
nào zāi
nào rāng
nào tiào
nào jià
nào chǎo
nào é
nào xiāo
nào tǐng
nào shǒu
nào jiǔ
nào fàn
dǎ sǎo
lí sǎo
bài sǎo
huì sǎo
chōng sǎo
qīng sǎo
jìng sǎo
bì sǎo
què sǎo
lí sǎo
chuò sǎo
fēng sǎo
piǎo sǎo
huī sǎo
xuán sǎo
héng sǎo
kuáng sǎo
guàn sǎo
nào sǎo
huī sǎo
shū sǎo
biāo sǎo
diàn sǎo
sǎ sǎo
jìng sǎo
qū sǎo
jì sǎo
chú sǎo
jìng sǎo
⒈ 亦作“闹埽”。 唐代宫女梳的一种发髻。
引唐张氏女《梦王尚书口授吟》:“鬟梳闹扫学宫妆,独立闲庭纳夜凉。”
明王志坚《表异录·士庶》:“闹埽,髻名。”
清王丹林《银塘曲》诗:“团扇承恩夏日长,晚装闹扫追微凉。”
闹nào(1)(动)吵;扰乱:又哭又~。(2)(动)发泄(感情):~情绪|~脾气。(3)(动)害病(发生灾害或不好的事):~眼睛|~水灾|~矛盾|~笑话。(4)(动)干;弄;搞:~革命|~生产|~清楚。(5)(动)基本义:喧哗; 不安静:喧哗; 不安静
扫读音:sǎo,sào[ sǎo ]1. 拿笤帚等除去尘土或垃圾:扫地。
2. 清除,消灭:扫雷。扫盲。扫荡。一扫而空。
3. 全,尽,尽其所有:扫数(shù)。
4. 低落,丧失:扫兴(xìng )。
5. 描画:扫描。扫眉。
6. 迅速横掠而过:扫射。扫视。
7. 结束,了结:扫尾。
8. 祭奠:扫墓。祭扫。