luàn jiāng
háo jiāng
cān jiāng
pí jiàng
sù jiāng
míng jiàng
fēi jiāng
yǒng jiàng
fú jiāng
qí jiāng
guó jiàng
dǐ jiāng
xiāo jiàng
zhōng jiāng
qǔ jiāng
yì jiāng
ruì jiāng
jiǔ jiāng
měng jiàng
míng jiàng
xiàn jiāng
zuǒ jiāng
zhōng jiàng
sù jiāng
jì jiāng
áo jiāng
rǒng jiāng
tān jiāng
zhàn jiàng
huò jiāng
fāng jiāng
fèng jiāng
ài jiàng
guàn jiāng
nǚ jiàng
bīng jiàng
róng jiāng
jǔ jiāng
mén jiàng
zhǔn jiàng
xiāo jiàng
jùn jiàng
xiè jiāng
fēng jiāng
pǔ jiāng
jǐ jiāng
sù jiàng
chū jiàng
bié jiāng
guǒ jiāng
xiāo jiāng
chuǎng jiàng
hán jiāng
piān jiàng
fù jiāng
bù jiàng
shào jiàng
míng jiāng
tàng jiāng
fú jiàng
wú jiàng
jiù jiāng
tāng jiāng
nú jiāng
láng jiāng
xiàng jiàng
mǎ jiāng
lǜ jiāng
dòu jiāng
jiàn jiàng
jī jiàng
shī jiāng
dàn jiāng
qiǎn jiàng
xióng jiāng
cì jiāng
gǎn jiāng
shì jiāng
mìng jiāng
zǐ jiāng
xiān jiāng
cháng jiāng
xīn jiāng
yù jiāng
tè jiāng
àn jiāng
gān jiāng
zhòng jiāng
rǒng jiāng
liáng jiàng
mò jiàng
lǎo jiāng
ruì jiāng
zhuàng jiāng
shèn jiāng
qiáng jiàng
bài jiāng
wú jiāng
yì jiāng
jiāo jiāng
bān jiāng
diǎn jiàng
hā jiāng
àn jiāng
móu jiāng
guǎ jiāng
jūn jiàng
wáng jiāng
fǔ jiāng
wǔ jiàng
bǎi jiāng
yìng jiāng
shū jiāng
yīn jiāng
fèn jiāng
má jiàng
bīn jiāng
hàn jiāng
dōu jiāng
hù jiāng
luó jiāng
fǎ jiāng
shàng jiàng
yá jiāng
xié jiāng
jiù jiāng
xiǎo jiàng
zhào jiāng
jí jiāng
hǔ jiàng
róng jiāng
dà jiàng
běn jiāng
biān jiāng
qí jiàng
kè jiàng
yíng jiāng
diǎn jiàng
rú jiàng
jiā jiàng
bù jiāng
wǔ jiàng
bì jiāng
piào jiāng
gù jiāng
shǒu jiàng
tiān jiāng
xíng jiāng
lǐ jiāng
guī jiāng
cái jiāng
hàn jiāng
hù jiāng
⒈ 骄横的将领。謷,通“傲”。
引《新唐书·藩镇传·李师晦》:“乃用兵,大抵不半岁不能定,故謷将逆子皆得为之备。”
1.诋毁:诽谤:“~丑先王,排訾旧典。”
2.高;高超:“~乎大哉!独成其天。”
3.古同“嗷”,哀叹声:“吏缘为奸,天下~~然陷刑者众。”
将读音:jiāng,jiàng,qiāng[ jiāng ]副词。就要;快要 【组词】:天~下雨
介词。把;拿【组词】:~功赎罪。
下象棋时直接攻击对方的将或帅 【组词】:~军。
带领;搀扶【组词】:~幼弟而归。扶~。
做【组词】:慎重~事。
休养;调养【组词】:将养。
文言副词。又;且 【组词】:~信~疑。
助词。表示动作的开始 【组词】:赶~上去。