汉将


汉将的组词


汉阁

hàn gé

汉鼎

hàn dǐng

汉族

hàn zú

汉鸡

hàn jī

汉易

hàn yì

汉女

hàn nǚ

汉庭

hàn tíng

汉厫

hàn áo

汉爵

hàn jué

汉宫

hàn gōng

汉分

hàn fèn

汉子

hàn zi

汉都

hàn dū

汉仪

hàn yí

汉酺

hàn pú

汉刻

hàn kè

汉畤

hàn zhì

汉武

hàn wǔ

汉字

hàn zì

汉阴

hàn yīn

汉沂

hàn yí

汉仗

hàn zhàng

汉僧

hàn sēng

汉文

hàn wén

汉高

hàn gāo

汉将

hàn jiāng

汉制

hàn zhì

汉剧

hàn jù

汉赋

hàn fù

汉水

hàn shuǐ

汉区

hàn qū

汉壁

hàn bì

汉牍

hàn dú

汉家

hàn jiā

汉姓

hàn xìng

汉纲

hàn gāng

汉口

hàn kǒu

汉竹

hàn zhú

汉儿

hàn ér

汉注

hàn zhù

汉祖

hàn zǔ

汉圣

hàn shèng

汉方

hàn fāng

汉燕

hàn yàn

汉表

hàn biǎo

汉元

hàn yuán

汉浦

hàn pǔ

汉绪

hàn xù

汉麻

hàn má

汉主

hàn zhǔ

汉学

hàn xué

汉椒

hàn jiāo

汉国

hàn guó

汉篆

hàn zhuàn

汉礼

hàn lǐ

汉调

hàn diào

汉陵

hàn líng

汉军

hàn jūn

汉火

hàn huǒ

汉人

hàn rén

汉律

hàn lǜ

汉检

hàn jiǎn

汉咏

hàn yǒng

汉节

hàn jié

汉渚

hàn zhǔ

汉语

hàn yǔ

汉缺

hàn quē

汉京

hàn jīng

汉江

hàn jiāng

汉王

hàn wáng

汉姬

hàn jī

汉皇

hàn huáng

汉思

hàn sī

汉祚

hàn zuò

汉碑

hàn bēi

汉话

hàn huà

汉隶

hàn lì

汉民

hàn mín

汉道

hàn dào

汉后

hàn hòu

汉剑

hàn jiàn

汉典

hàn diǎn

汉氏

hàn shì

汉塞

hàn sài

汉帜

hàn zhì

汉贰

hàn èr

汉风

hàn fēng

汉书

hàn shū

汉官

hàn guān

汉虏

hàn lǔ

汉统

hàn tǒng

汉土

hàn tǔ

汉恩

hàn ēn

汉室

hàn shì

汉印

hàn yìn

汉震

hàn zhèn

汉苗

hàn miáo

汉音

hàn yīn

汉皓

hàn hào

汉关

hàn guān

汉法

hàn fǎ

汉策

hàn cè

汉皐

hàn gāo

汉佩

hàn pèi

汉廒

hàn áo

汉史

hàn shǐ

汉拜

hàn bài

汉光

hàn guāng

汉帝

hàn dì

汉地

hàn dì

汉中

hàn zhōng

汉誓

hàn shì

汉臣

hàn chén

汉皋

hàn gāo

汉胪

hàn lú

汉貂

hàn diāo

汉简

hàn jiǎn

汉腊

hàn là

汉旅

hàn lǚ

汉津

hàn jīn

汉傅

hàn fù

汉葱

hàn cōng

汉月

hàn yuè

汉籍

hàn jí

汉镜

hàn jìng


必将

bì jiāng

骄将

jiāo jiāng

百将

bǎi jiāng

终将

zhōng jiāng

不将

bù jiāng

守将

shǒu jiàng

或将

huò jiāng

激将

jī jiàng

牙将

yá jiāng

输将

shū jiāng

强将

qiáng jiàng

汉将

hàn jiāng

謷将

áo jiāng

邸将

dǐ jiāng

率将

lǜ jiāng

即将

jí jiāng

良将

liáng jiàng

扞将

gǎn jiāng

诗将

shī jiāng

命将

mìng jiāng

勇将

yǒng jiàng

国将

guó jiàng

郎将

láng jiāng

诞将

dàn jiāng

御将

yù jiāng

戎将

róng jiāng

长将

cháng jiāng

边将

biān jiāng

干将

gān jiāng

暗将

àn jiāng

裨将

pí jiàng

天将

tiān jiāng

本将

běn jiāng

宿将

sù jiàng

应将

yìng jiāng

贪将

tān jiāng

爱将

ài jiàng

骑将

qí jiàng

猛将

měng jiàng

携将

xié jiāng

斗将

dòu jiāng

龟将

guī jiāng

败将

bài jiāng

遣将

qiǎn jiàng

家将

jiā jiàng

记将

jì jiāng

行将

xíng jiāng

新将

xīn jiāng

逸将

yì jiāng

中将

zhōng jiàng

逻将

luó jiāng

久将

jiǔ jiāng

班将

bān jiāng

末将

mò jiàng

锐将

ruì jiāng

照将

zhào jiāng

重将

zhòng jiāng

偾将

fèn jiāng

陷将

xiàn jiāng

军将

jūn jiàng

鋭将

ruì jiāng

特将

tè jiāng

闯将

chuǎng jiàng

儒将

rú jiàng

马将

mǎ jiāng

兵将

bīng jiàng

取将

qǔ jiāng

溥将

pǔ jiāng

都将

dōu jiāng

丰将

fēng jiāng

大将

dà jiàng

老将

lǎo jiāng

奉将

fèng jiāng

乱将

luàn jiāng

素将

sù jiāng

就将

jiù jiāng

礼将

lǐ jiāng

幢将

zhuàng jiāng

典将

diǎn jiàng

参将

cān jiāng

世将

shì jiāng

宂将

rǒng jiāng

郡将

jùn jiàng

毋将

wú jiāng

慎将

shèn jiāng

荣将

róng jiāng

健将

jiàn jiàng

别将

bié jiāng

虓将

xiāo jiāng

鸣将

míng jiāng

扶将

fú jiāng

准将

zhǔn jiàng

仙将

xiān jiāng

门将

mén jiàng

几将

jǐ jiāng

营将

yíng jiāng

女将

nǚ jiàng

蹚将

tāng jiāng

子将

zǐ jiāng

小将

xiǎo jiàng

祼将

guàn jiāng

户将

hù jiāng

五将

wǔ jiàng

法将

fǎ jiāng

故将

gù jiāng

佐将

zuǒ jiāng

趟将

tàng jiāng

豪将

háo jiāng

才将

cái jiāng

冗将

rǒng jiāng

谋将

móu jiāng

票将

piào jiāng

耆将

qí jiāng

宾将

bīn jiāng

哈将

hā jiāng

谢将

xiè jiāng

副将

fù jiāng

点将

diǎn jiàng

雄将

xióng jiāng

名将

míng jiàng

虎将

hǔ jiàng

麻将

má jiàng

福将

fú jiàng

方将

fāng jiāng

少将

shào jiàng

上将

shàng jiàng

果将

guǒ jiāng

肃将

sù jiāng

骁将

xiāo jiàng

次将

cì jiāng

亡将

wáng jiāng

战将

zhàn jiàng

寒将

hán jiāng

出将

chū jiàng

武将

wǔ jiàng

客将

kè jiàng

厩将

jiù jiāng

护将

hù jiāng

部将

bù jiàng

飞将

fēi jiāng

闇将

àn jiāng

阴将

yīn jiāng

寡将

guǎ jiāng

辅将

fǔ jiāng

相将

xiàng jiàng

举将

jǔ jiāng

驽将

nú jiāng

驿将

yì jiāng

明将

míng jiàng

悍将

hàn jiāng

枭将

xiāo jiàng

无将

wú jiàng

偏将

piān jiàng

上一组词:憨皮
下一组词:菁翠

更多汉的组词

汉将的意思


词语解释:

汉代将军。亦借指(.好工具)其他汉族政权的将军。

引证解释:

⒈ 汉代将军。亦借指其他汉族政权的将军。

引南朝梁虞羲《咏霍将军北伐》:“拥旄为汉将,汗马出长城。”
唐杜甫《秦州杂诗》之十:“蓟门谁自北, 汉将独征西。”

网络解释:

汉将

汉将,读音是hàn jiāng,词语,汉代将军,亦借指其他汉族政权的将军。
更多将的组词

汉将详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:jiāng,jiàng,qiāng[ jiāng ]

副词。就要;快要 【组词】:天~下雨

介词。把;拿【组词】:~功赎罪。

下象棋时直接攻击对方的将或帅 【组词】:~军。

带领;搀扶【组词】:~幼弟而归。扶~。

做【组词】:慎重~事。

休养;调养【组词】:将养。

文言副词。又;且 【组词】:~信~疑。

助词。表示动作的开始 【组词】:赶~上去。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025