rú gōng
rú guān
rú xíng
rú zhé
rú suān
rú liú
rú xiāng
rú sù
rú shēn
rú guān
rú yǎ
rú zōng
rú fēng
rú jiào
rú huà
rú lǚ
rú yùn
rú yòu
rú nuò
rú huǎn
rú shù
rú rén
rú yè
rú shēng
rú háo
rú xiàng
rú guǎn
rú jǐn
rú rú
rú shuò
rú xíng
rú xiān
rú dào
rú hòu
rú bó
rú xiá
rú shǐ
rú jīn
rú shū
rú gèn
rú diǎn
rú jiàng
rú xuán
rú jīng
rú xiān
rú mò
rú xué
rú chén
rú dǎng
rú ruò
rú xián
rú kē
rú róu
shī jiāng
bù jiāng
yá jiāng
cái jiāng
zhàn jiàng
qiǎn jiàng
wǔ jiàng
fèng jiāng
měng jiàng
bǎi jiāng
tàng jiāng
rú jiàng
dǐ jiāng
guó jiàng
cān jiāng
yì jiāng
jì jiāng
fù jiāng
mén jiàng
wǔ jiàng
guàn jiāng
zuǒ jiāng
pí jiàng
xíng jiāng
gān jiāng
xiàng jiàng
hàn jiāng
lǐ jiāng
hù jiāng
ài jiàng
tān jiāng
hǔ jiàng
huò jiāng
guǎ jiāng
dòu jiāng
sù jiàng
xiān jiāng
míng jiāng
shèn jiāng
xiàn jiāng
àn jiāng
sù jiāng
fēng jiāng
fēi jiāng
háo jiāng
fāng jiāng
jī jiàng
zhuàng jiāng
dà jiàng
wáng jiāng
bài jiāng
nú jiāng
tè jiāng
xīn jiāng
míng jiàng
qǔ jiāng
zhōng jiāng
yǒng jiàng
hàn jiāng
má jiàng
bān jiāng
xióng jiāng
gù jiāng
wú jiàng
jǔ jiāng
kè jiàng
mò jiàng
xiāo jiāng
shào jiàng
móu jiāng
zhōng jiàng
luó jiāng
jǐ jiāng
piào jiāng
diǎn jiàng
jiàn jiàng
bì jiāng
mǎ jiāng
tiān jiāng
ruì jiāng
yīn jiāng
bīng jiàng
tāng jiāng
jí jiāng
xié jiāng
yù jiāng
yíng jiāng
lǜ jiāng
qiáng jiàng
shū jiāng
dōu jiāng
yì jiāng
hán jiāng
dàn jiāng
láng jiāng
wú jiāng
xiǎo jiàng
zǐ jiāng
hā jiāng
jiǔ jiāng
shàng jiàng
jùn jiàng
jiù jiāng
jiù jiāng
pǔ jiāng
hù jiāng
qí jiāng
ruì jiāng
xiāo jiàng
biān jiāng
jūn jiàng
xiè jiāng
chuǎng jiàng
bù jiàng
rǒng jiāng
piān jiàng
shì jiāng
shǒu jiàng
chū jiàng
sù jiāng
guǒ jiāng
míng jiàng
xiāo jiàng
rǒng jiāng
cháng jiāng
fèn jiāng
bié jiāng
zhǔn jiàng
fǔ jiāng
yìng jiāng
róng jiāng
fǎ jiāng
běn jiāng
luàn jiāng
qí jiàng
jiā jiàng
jiāo jiāng
róng jiāng
fú jiàng
zhòng jiāng
guī jiāng
lǎo jiāng
cì jiāng
mìng jiāng
nǚ jiàng
liáng jiàng
diǎn jiàng
àn jiāng
bīn jiāng
gǎn jiāng
fú jiāng
zhào jiāng
áo jiāng
儒将rújiàng
(1) 有文人风度的将帅
英a general who is an equally acplished man of letters⒈ 有学识、风度儒雅的将帅。
引唐薛能《清河泛舟》诗:“儒将不须夸郄縠,未闻诗句解风流。”
宋苏辙《次韵王君北都偶成》之一:“千夫奉儒将,百兽伏麒麟。”
阿英《戎行兼言艺文事》:“陈毅同志是一员‘儒将’,能征善战,又精通文墨。”
兼具读书人才识与风度的将领。
儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。
将读音:jiāng,jiàng,qiāng[ jiàng ]统率士兵的人。大将、勇将、将士用命
高级军阶的名称。上将、中将、少将
喻指超群杰出的人才。游泳健将
带、率领。将兵