yīng hóu
yīng zǐ
yīng jiù
yīng dīng
yīng yīng
yīng juàn
yīng hái
yīng zhì
yīng lù
yīng nián
yīng lín
yīng báo
yīng bìng
yīng kē
yīng yì
yīng luó
yīng chán
yīng míng
yīng huái
yīng tí
yīng kē
yīng shǒu
yīng gòu
yīng chéng
yīng ér
yīng wǔ
yīng zuì
yīng lún
yīng wǔ
yīng chù
yīng wù
婴孩yīnghái
(1) 幼儿,小孩(一至hAo86.三岁)
英baby;infant⒈ 幼儿。
引《列子·天瑞》:“人自生至终,大化有四:婴孩也,少壮也,老耄也,死亡也。”
唐方干《送道人归旧岩》诗:“目覩婴孩成老叟,手栽松柏有枯枝。”
宋苏轼《种松得徕字》诗:“山僧老无子,养护如婴孩。”
冰心《寄小读者》十一:“想起一千九百二十三年前,一个纯洁的婴孩,今夜出世。”
婴儿、孩童。比喻年幼。