shī zhù
shī líng
shī qīn
shī sù
shī tǐ
shī duó
shī yōng
shī jiù
shī jiū
shī jiàn
shī shì
shī là
shī lì
shī zhǔ
shī cì
shī kuí
shī mèi
shī wán
shī sàng
shī gǔ
shī zhí
shī chǎng
shī wēn
shī luó
shī jué
shī bái
shī zhù
shī pí
shī guān
shī qiè
shī chē
shī biàn
shī chóng
shī xiāng
shī hái
shī jū
shī wèi
shī jué
shī tiǎn
shī zhù
shī tǐ
shī jì
shī jiě
shī lù
shī tú
táo chóng
chī chóng
wō chóng
shī chóng
gǔ chóng
bào chóng
jiàn chóng
là chóng
shā chóng
shī chóng
héng chóng
sī chóng
shū chóng
qí chóng
míng chóng
yì chóng
wō chóng
nián chóng
huáng chóng
zhē chóng
jīn chóng
dòu chóng
hóng chóng
chòu chóng
hòu chóng
yuán chóng
lí chóng
pá chóng
méi chóng
xíng chóng
shū chóng
méng chóng
guī chóng
fù chóng
huá chóng
xūn chóng
liǎo chóng
qìng chóng
luǒ chóng
fán chóng
yàng chóng
luǒ chóng
kūn chóng
mì chóng
jiè chóng
hái chóng
dà chóng
péng chóng
shān chóng
àn chóng
shī chóng
diāo chóng
shé chóng
jiǎ chóng
chéng chóng
hòu chóng
jiǔ chóng
lián chóng
kuài chóng
bīng chóng
yǎn chóng
láng chóng
sān chóng
gāng chóng
jīng chóng
yíng chóng
chóng chóng
dǎ chóng
qū chóng
pán chóng
yá chóng
zhuàn chóng
cǎo chóng
lóng chóng
lǎn chóng
shuǐ chóng
me chóng
xiē chóng
cháng chong
jiè chóng
mán chóng
lín chóng
xūn chóng
shā chóng
chǔn chóng
qū chóng
huī chóng
yǒng chóng
shēng chóng
shī chóng
yú chóng
wǎng chóng
dǐ chóng
wǔ chóng
tǔ chóng
yín chóng
niè chóng
zhà chóng
xiǎng chóng
huá chóng
yǎo chóng
rú chóng
hán chóng
yíng chóng
sāng chóng
hài chóng
dú chóng
yóu chóng
dǐng chóng
jiǎo chóng
náo chóng
nì chóng
yǐ chóng
qín chóng
xuán chóng
huā chóng
yǔ chóng
lì chóng
xià chóng
chán chóng
shāng chóng
jiǎo chóng
nián chóng
yīn chóng
fēi chóng
gān chóng
shì chóng
nǎn chóng
fěi chóng
máo chóng
yín chóng
zhēn chóng
kūn chóng
mù chóng
wén chóng
dī chóng
dù chóng
tāo chóng
huí chóng
féi chóng
qiè chóng
jiè chóng
xuán chóng
kē chóng
gōu chóng
zhuō chóng
luǒ chóng
hún chóng
měng chóng
náng chóng
hé chóng
àn chóng
qīng chóng
jiāo chóng
yì chóng
zhù chóng
piáo chóng
shuāng chóng
hūn chóng
yà chóng
bǐ chóng
⒈ 滋生在腐烂尸体上的虫。
引《史记·齐太公世家》:“桓公尸在牀上六十七日,尸虫出於户。”
闻一多《死水·静夜》诗:“让这一团血肉也去喂着尸虫。”
⒉ 道家谓人体内有尸虫,伺人失误,凡庚申日向上帝进谗以求飨。参阅《云笈七籤》卷十三。
引宋梅尧臣《和元之述梦》:“吾闻有尸虫,伺恶多相尚。”
清褚人穫《坚瓠五集·三尸》:“道家言人身有尸虫三,谓之三彭。”
尸shī(1)(名)尸首;死人的身体。(2)(名)古代祭祀时代表死者受祭的人。(3)(名)不做事情;空占职位。
虫读音:chóng虫chóng(名)(~子、~儿)昆虫和类似昆虫的小动物。