kǒu hào
gāo hào
jiǎ hào
shāo hào
zhù hào
yuān hào
jiào hào
tōng hào
tí háo
dòng hào
yuǎn hào
dì hào
yuán hào
chàng hào
xiāo hào
xiāo hào
luó hào
zhe hào
āi háo
jiàn hào
dǐ hào
děng hào
dǐng hào
guǐ hào
zì hao
shāng hào
shāi hào
tóu hào
guì hào
cǎi hào
dài hào
hàn hào
tiān hào
jiàn hào
xìn hào
wǎng hào
pái hào
bó hào
xíng hào
jí hào
gōng hào
gé hào
měi hào
gāi hào
jiào hào
kāi hào
páo hào
bié hào
jiàn hào
liú hào
bá hào
é hào
liū hào
zhǎng hào
cǎn hào
chēng hào
qiè hào
chǔ hào
běn hào
xūn hào
mò hào
bō hào
lián hào
fān hào
fù hào
róng hào
wǔ hào
shì hào
xīn hào
gēng hào
mào hào
fēn hào
zǎn hào
xìng hào
tí hào
bīng hào
bēng hào
hùn hào
chū hào
wèi hào
mù hào
xián hào
jiàng hào
pǔ hào
jiàn hào
hā hào
fó hào
huǒ hào
miào hào
xiǎn hào
dùn hào
sī hào
jùn hào
dēng hào
yú hào
shén hào
jì hào
fǔ hào
dòu hào
wài hào
cháng hào
nù háo
duǎn hào
xī hào
wēi hào
dǎ hào
bēi háo
zhuān hào
jìn hào
chú hào
xùn hào
guà hào
huàn hào
táng hào
zhì hào
zhàng hào
mén hào
píng hào
zhuī hào
zhào hào
fēng hào
shēng hào
tuō hào
yuè hào
bēi hào
rǒng hào
bǎo hào
biān hào
zuò hào
jìn hào
nián hào
qián hào
biāo hào
jiā hào
tí hào
zèng hào
jì hào
chǒng hào
jiū hào
jué hào
fǎ hào
hóng hào
hǒu hào
shū hào
yì hào
diào hào
guǐ hào
lián hào
bì hào
cì hào
huáng hào
dào hào
guān hào
gān hào
jiào hào
hún hào
diǎn hào
hū hào
shǒu hào
yī hào
dé hào
tóng hào
liù hào
yàn hào
yā hào
shāng hào
dà hào
duì hào
chéng hào
hū háo
guó hào
shí hào
fú hào
hùn hào
chuán hào
zhàng hào
huī hào
pèi hào
mǎ hào
chuò hào
sòng hào
jūn hào
zhèng hào
háng háo
chì hào
kuò hào
biǎo hào
pái hào
wèn hào
chāi hào
fán hào
zǒng hào
shū hào
míng hào
jīng hào
kuáng hào
xí hào
wū hào
dì hào
yín hào
yǎ hào
diàn hào
pī hào
shì hào
xiǎo hào
míng hào
chóng hào
xīng hào
qǐ hào
táo hào
pān hào
mà hào
qí hào
zhóu hào
àn hào
jì hào
biàn hào
yì hào
fú hào
jìn hào
jì hao
nèi hào
chán hào
míng hào
zhǒng hào
piào hào
piě hào
shēng hào
huáng hào
fán hào
jù hào
fā hào
gé hào
jiā hào
kū hào
bìng hào
yù hào
jiǎn hào
jiā hào
shēng hào
wèi hào
啼号tíháo
(1) 哭叫
(.好工具)英wail⒈ 哭叫。
引《礼记·杂记下》“中路婴儿失其母焉” 汉郑玄注:“言其若小儿亡母啼号,安得常声乎?”
晋陶潜《庶人孝传赞》:“亲戚扶持晓諭,莫能移之,啼号益盛。”
明袁宏道《答毛太初书》:“远处荒村,儿女啼号。”
王西彦《眷恋土地的人·在退却的路上》:“北岸是一片凄惨的啼号。”
啼tí(1)(动)出声的哭。(2)(动)(某些鸟兽)叫。
号读音:hào,háo[ háo ]1. 拖长声音大声呼叫:呼号。号叫。
2. 大声哭:哀号。号丧。号啕大哭。