hào dí
hào píng
hào mù
hào jūn
hào zhào
hào dùn
hào yī
hào míng
hào bì
hào shǒu
hào wèi
háo táo
hào shù
hào shì
hào sè
hào lián
hào dēng
hào jiǎo
hào qí
hào jiào
hào chēng
hào qún
hào xíng
hào yín
háo jiào
hào zi
háo sāng
hào mài
hào yín
háo táo
hào cí
hào zhǐ
hào bǎn
hào shào
hào á
hào sù
hào rán
hào nù
hào sī
hào jiè
hào huǒ
hào zào
hào shì
hào tóu
hào zhí
hào tiān
hào qún
hào wài
hào jiàn
hào dié
hào pái
hào pào
hào bù
hào zhōng
hào pǐ
hào bīng
hào pào
hào kǎn
hào shè
hào gōng
hào tǒng
hào hào
hào mǎ
hào hū
hào tòng
hào náo
hào yǒng
hào guà
hào fú
háo qì
hào shuò
háo kū
hào lìng
bēn sāng
guàn sàng
káng sàng
fèi sàng
xíng sāng
yīn sàng
shǒu sāng
de sàng
nào sàng
cú sàng
fán sàng
lín sàng
hūn sàng
kuì sàng
zhuó sàng
sī sàng
fù sāng
chí sàng
chuǎng sāng
jiāo sàng
fā sāng
tuí sāng
diào sāng
dá sàng
jǔ sàng
nì sàng
huò sàng
chū sāng
xiǎo sàng
shī sàng
kòu sàng
gǔ sàng
chóng sàng
nǎo sàng
zǔ sàng
miǎn sàng
fèn sàng
quē sàng
bēn sàng
nèi sàng
jiǎn sàng
guó sāng
lún sàng
kāi sàng
diāo sàng
nǎng sàng
háo sāng
shī sàng
xīn sàng
zú sàng
bēi sàng
bīng sàng
tuí sàng
zhòng sàng
tíng sàng
lì sàng
biǎn sàng
fāng sàng
ào sàng
gǔ sàng
kè sàng
kū sāng
gǎo sàng
shuì sàng
sī sàng
xiōng sàng
jiǔ sàng
sòng sāng
jū sāng
wǎn sàng
guāi sàng
bào sāng
shū sàng
tàn sàng
bìn sàng
duǎn sàng
piān sàng
cú sàng
dào sàng
dāng sàng
hù sàng
ruò sàng
fú sàng
zhá sàng
jiān sàng
kuī sàng
háo sāng
yāo sàng
dā sàng
hù sàng
lè sàng
zāo sàng
qì sàng
bāo sàng
dà sàng
cóng sàng
lǐ sàng
lí sàng
quán sàng
gào sàng
zhí sàng
bēng sàng
yǔn sàng
lì sàng
jié sàng
shuāi sāng
diāo sàng
fáng sàng
zhuó sàng
zhuàng sàng
chú sāng
号丧háosāng
(1) a 〈方〉哭(骂人的话)
例你又在号丧了英keen;cry loudly as if sb.is dead(2) 旧俗,家中有丧事,来吊唁的人和守灵的人大声干哭,叫号丧
⒈ 旧时京师之俗,丧家有用仆隶或雇人代哭,谓之号丧。
引清顾炎武《日知录·丧礼主人不得升堂》:“《南史》孔秀之遗令曰:‘世俗以僕妾直灵助哭,当繇丧主不能淳至,欲以多声相乱,魂而有灵,吾当笑之。’”
黄汝成集释:“张氏曰:‘闻京师之俗,有丧者用僕隶代哭, 济南城中人,间有用之者,名曰号丧。盖误读文公《家礼》代哭之文而致此谬也。’”
⒉ 詈词。骂人啼哭。
旧时习俗,丧家以仆隶、甚至乞丐代哭,称为「号丧」。见《南史.卷二四.王裕之传》。
1. 拖长声音大声呼叫:呼号。号叫。
2. 大声哭:哀号。号丧。号啕大哭。
丧读音:sāng,sàng[ sāng ]1. 跟死了人有关的事:丧事。丧礼。丧亡。丧假(jià)。丧乱。治丧。吊丧。