huáng sǒng
huáng luàn
huáng wǎn
huáng rǎo
huáng kuì
huáng náo
huáng pò
huáng tì
huáng hàn
huáng huáng
huáng jiǒng
huáng lì
huáng wèi
huáng liàn
huáng hài
huáng lì
huáng nù
huáng cù
huáng jù
huáng gù
huáng rán
huáng huò
huáng hài
huáng kǒng
huáng è
huáng něi
huáng jù
huáng qiè
huáng yuè
huáng jí
huáng jì
huáng yí
huáng bù
huáng jù
huáng ràng
huáng cán
huáng kuì
huáng huǐ
huáng dá
huáng jǔ
huáng zhuó
xīn sǒng
jì sǒng
wèi sǒng
zhèn sǒng
yáo sǒng
zè sǒng
jù sǒng
qiào sǒng
kuì sǒng
wēi sǒng
huāng sǒng
máo sǒng
kǒng sǒng
jīng sǒng
huān sǒng
qīng sǒng
huáng sǒng
jīng sǒng
hán sǒng
gǎn sǒng
shè sǒng
bēi sǒng
zhàn sǒng
xīn sǒng
kuāng sǒng
cán sǒng
惶悚huángsǒng
(1) 惶恐而心中害怕
(好工具.)例歹人见了官府,个个惶悚之至英fearful;sudden fear⒈ 惶恐。
引南朝宋鲍照《谢假启》之二:“执啟涕结,伏追惶悚。”
宋苏轼《与子安兄书》之五:“往蒙示先伯父事迹,但有感涕,专在卑怀。重承诲諭,惶悚之至。”
《明史·忠义传七·许琰》:“琰率诸生责以大义,御史惶悚谢罪去。”
姚雪垠《李自成》第二卷第二十章:“杨嗣昌跪在地上,感激流泪说:‘微臣每一念及,惶悚万分。’”
既惊慌又恐惧。