彖辞


彖辞的组词


彖系

tuàn xì

彖传

tuàn chuán

彖辞

tuàn cí

彖定

tuàn dìng


弄辞

nòng cí

苦辞

kǔ cí

无辞

wú cí

说辞

shuō cí

权辞

quán cí

瑜辞

yú cí

谒辞

yè cí

铸辞

zhù cí

谨辞

jǐn cí

伤辞

shāng cí

瞽辞

gǔ cí

诙辞

huī cí

遁辞

dùn cí

辩辞

biàn cí

陛辞

bì cí

二辞

èr cí

贬辞

biǎn cí

寄辞

jì cí

腾辞

téng cí

鲠辞

gěng cí

书辞

shū cí

篡辞

cuàn cí

慢辞

màn cí

贰辞

èr cí

严辞

yán cí

征辞

zhēng cí

造辞

zào cí

颂辞

sòng cí

吐辞

tǔ cí

置辞

zhì cí

俚辞

lǐ cí

避辞

bì cí

蹇辞

jiǎn cí

谲辞

jué cí

僞辞

wěi cí

谬辞

miù cí

尽辞

jìn cí

脩辞

xiū cí

执辞

zhí cí

错辞

cuò cí

单辞

dān cí

逞辞

chěng cí

酿辞

niàng cí

顺辞

shùn cí

诬辞

wū cí

诞辞

dàn cí

端辞

duān cí

便辞

biàn cí

丐辞

gài cí

固辞

gù cí

利辞

lì cí

刻辞

kè cí

典辞

diǎn cí

成辞

chéng cí

挠辞

náo cí

费辞

fèi cí

撰辞

zhuàn cí

卑辞

bēi cí

款辞

kuǎn cí

铭辞

míng cí

跪辞

guì cí

长辞

cháng cí

恶辞

è cí

巧辞

qiǎo cí

答辞

dá cí

躁辞

zào cí

剧辞

jù cí

曼辞

màn cí

佹辞

guī cí

肤辞

fū cí

碎辞

suì cí

恒辞

héng cí

互辞

hù cí

诐辞

bì cí

雄辞

xióng cí

琐辞

suǒ cí

睽辞

kuí cí

毕辞

bì cí

赘辞

zhuì cí

卮辞

zhī cí

郊辞

jiāo cí

朝辞

cháo cí

吊辞

diào cí

善辞

shàn cí

炫辞

xuàn cí

鸿辞

hóng cí

些辞

xiē cí

敬辞

jìng cí

考辞

kǎo cí

裁辞

cái cí

服辞

fú cí

逊辞

xùn cí

肥辞

féi cí

讼辞

sòng cí

往辞

wǎng cí

华辞

huá cí

篇辞

piān cí

逆辞

nì cí

醴辞

lǐ cí

控辞

kòng cí

骋辞

chěng cí

慎辞

shèn cí

一辞

yī cí

驰辞

chí cí

谢辞

xiè cí

挈辞

qiè cí

嘏辞

gǔ cí

进辞

jìn cí

假辞

jiǎ cí

诗辞

shī cí

愧辞

kuì cí

委辞

wěi cí

厝辞

cuò cí

驳辞

bó cí

疑辞

yí cí

贞辞

zhēn cí

支辞

zhī cí

论辞

lùn cí

卦辞

guà cí

讦辞

jié cí

面辞

miàn cí

怗辞

tiē cí

古辞

gǔ cí

哀辞

āi cí

宏辞

hóng cí

设辞

shè cí

两辞

liǎng cí

禀辞

bǐng cí

昌辞

chāng cí

讽辞

fěng cí

反辞

fǎn cí

树辞

shù cí

约辞

yuē cí

世辞

shì cí

言辞

yán cí

蔓辞

màn cí

失辞

shī cí

推辞

tuī cí

赡辞

shàn cí

构辞

gòu cí

变辞

biàn cí

号辞

hào cí

调辞

diào cí

丑辞

chǒu cí

断辞

duàn cí

衔辞

xián cí

要辞

yào cí

盗辞

dào cí

孙辞

sūn cí

达辞

dá cí

强辞

qiáng cí

请辞

qǐng cí

琦辞

qí cí

説辞

shuō cí

语辞

yǔ cí

口辞

kǒu cí

繇辞

zhòu cí

腴辞

yú cí

忱辞

chén cí

好辞

hǎo cí

泛辞

fàn cí

谀辞

yú cí

过辞

guò cí

逃辞

táo cí

奉辞

fèng cí

谰辞

lán cí

色辞

sè cí

内辞

nèi cí

清辞

qīng cí

别辞

bié cí

祷辞

dǎo cí

习辞

xí cí

察辞

chá cí

徵辞

zhǐ cí

余辞

yú cí

拜辞

bài cí

侈辞

chǐ cí

摛辞

chī cí

优辞

yōu cí

俪辞

lì cí

飨辞

xiǎng cí

高辞

gāo cí

乐辞

lè cí

直辞

zhí cí

唱辞

chàng cí

颇辞

pō cí

瑰辞

guī cí

义辞

yì cí

联辞

lián cí

丽辞

lì cí

赞辞

zàn cí

谦辞

qiān cí

令辞

lìng cí

裸辞

luǒ cí

叹辞

tàn cí

训辞

xùn cí

矢辞

shǐ cí

诔辞

lěi cí

微辞

wēi cí

婉辞

wǎn cí

文辞

wén cí

挽辞

wǎn cí

致辞

zhì cí

切辞

qiē cí

淡辞

dàn cí

青辞

qīng cí

被辞

bèi cí

正辞

zhèng cí

甘辞

gān cí

谑辞

xuè cí

卜辞

bǔ cí

溢辞

yì cí

危辞

wēi cí

出辞

chū cí

片辞

piàn cí

偏辞

piān cí

奋辞

fèn cí

措辞

cuò cí

判辞

pàn cí

呈辞

chéng cí

饰辞

shì cí

敦辞

dūn cí

姱辞

kuā cí

诡辞

guǐ cí

牢辞

láo cí

冗辞

rǒng cí

诰辞

gào cí

七辞

qī cí

曲辞

qǔ cí

贺辞

hè cí

演辞

yǎn cí

艳辞

yàn cí

麻辞

má cí

伟辞

wěi cí

素辞

sù cí

歌辞

gē cí

析辞

xī cí

礼辞

lǐ cí

缀辞

zhuì cí

抗辞

kàng cí

淫辞

yín cí

深辞

shēn cí

散辞

sàn cí

恕辞

shù cí

轧辞

zhá cí

歃辞

shà cí

沈辞

shěn cí

谶辞

chèn cí

游辞

yóu cí

诉辞

sù cí

温辞

wēn cí

陂辞

bēi cí

谈辞

tán cí

嘉辞

jiā cí

恳辞

kěn cí

斗辞

dòu cí

下辞

xià cí

筮辞

shì cí

谄辞

chǎn cí

虚辞

xū cí

媿辞

kuì cí

鼓辞

gǔ cí

祅辞

yāo cí

亢辞

kàng cí

醮辞

jiào cí

交辞

jiāo cí

雅辞

yǎ cí

专辞

zhuān cí

受辞

shòu cí

詈辞

lì cí

同辞

tóng cí

按辞

àn cí

偶辞

ǒu cí

谩辞

màn cí

原辞

yuán cí

盟辞

méng cí

逸辞

yì cí

激辞

jī cí

媚辞

mèi cí

谠辞

dǎng cí

永辞

yǒng cí

通辞

tōng cí

冠辞

guān cí

朴辞

pǔ cí

属辞

shǔ cí

剖辞

pōu cí

含辞

hán cí

嫚辞

màn cí

载辞

zǎi cí

决辞

jué cí

陈辞

chén cí

驱辞

qū cí

廋辞

sōu cí

有辞

yǒu cí

誓辞

shì cí

祝辞

zhù cí

遣辞

qiǎn cí

告辞

gào cí

浮辞

fú cí

彖辞

tuàn cí

上一组词:彖定
下一组词:张彖

更多彖的组词

彖辞的意思


词语解释:

彖辞tuàncí

(1) 《易经》中论卦义的文字。也叫“卦辞”

(.好工具)英writings on the implication of divinatory symbols in “The Book of Changes”;mentary on meaning of diagrams in the Classic of Changes

引证解释:

⒈ 指《周易》中的卦辞。

引《左传·昭公二年》“见《易·象》与《鲁春秋》” 唐孔颖达疏:“故先代大儒郑众、贾逵等或以为卦下之彖辞, 文王所作。”
按,象,或以为非《易》十翼之《象》,应是《象魏》。见杨伯峻《春秋左传注》。 《易·乾》“元亨利贞” 宋朱熹本义:“元亨利贞, 文王所繫之辞,以断一卦之吉凶,所谓彖辞者也。”

⒉ 指《周易》中的爻辞。

引《易·繫辞下》:“知者观其彖辞,则思过半矣。”
郑玄注:“彖辞,爻辞也。”

国语词典:

《易经》中统论卦义的文字。相传为文王所作。

网络解释:

彖辞

彖辞是《易经》中论卦义的文字,也叫“卦辞”。
更多辞的组词

彖辞详细解释


读音:tuàn

彖tuàn(动)〈书〉论断。

读音:cí

辞cí(1)(名)优美的语言:~令。(2)(名)古典文学的一种体裁:楚~。(3)(动)告别:~行。(4)(动)不接受;请求离去:~职。(5)(动)躲避、推托:万死不~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025