wán gōng
wán gù
wán fù
wán dī
wán jùn
wán liáng
wán fū
wán bǎo
wán wán
wán shì
wán quán
wán jìn
wán jí
wán rán
wán kuài
wán ān
wán bào
wán mì
wán qiáng
wán jù
wán gǎo
wán zhào
wán mǎn
wán shèng
wán chéng
wán xíng
wán qīn
wán qiān
wán lì
wán dì
wán shǒu
wán zū
wán měi
wán jiàn
wán qǔ
wán jié
wán bǔ
wán bàn
wán shàn
wán fú
wán jìng
wán ruì
wán jiā
wán cuì
wán zhěng
wán lǚ
wán gěi
wán qì
wán xià
wán liǎo
wán shàn
wán fù
wán luǎn
wán hūn
wán rén
wán juān
wán bèi
wán jì
wán jiù
wán gōng
wán piān
wán qiáng
wán shēn
wán lǐ
wán bài
wán běn
wán jù
wán àn
wán jié
wán zhōng
wán pèi
wán jiān
wán fàn
wán jú
wán bì
wán chén
wán shuì
wán lì
wán dàn
wán bì
wán jié
wán jí
wán pú
wán shì
wán hǎo
wán yán
wán bì
wán cǎi
wán huó
wán miǎn
wán juàn
gāng jiān
zì jiān
cuī jiān
xiàn jiān
qīng jiān
níng jiān
shí jiān
gǒng jiān
gōng jiān
chí jiān
dà jiān
zhēn jiān
láo jiān
jīng jiān
xiāng jiān
zhèng jiān
wán jiān
mào jiān
hàn jiān
gāo jiān
fù jiān
zào jiān
zhōng jiān
hé jiān
tíng jiān
mí jiān
jiāo jiān
⒈ 完好坚固。
引《吴子·治兵》:“车骑之具,鞍勒衔轡,必令完坚。”
《后汉书·方术传下·华佗》:“普施行之,年九十餘,耳目聪明,齿牙完坚。”
《旧唐书·高骈传》:“蜀土散恶, 成都比无垣墉, 駢乃计每岁完葺之费,甃之以塼甓,雉堞由是完坚。”
宋王安石《省兵》诗:“前攻已破散,后距方完坚。”
⒉ 指完好坚固之物。
引《管子·度地》:“取完坚,补弊久,去苦恶。”
汉贾谊《新书·瑰玮》:“夫雕文刻鏤周用之物繁多,纤微苦窳之器日变而起,民弃完坚而务雕鏤纤巧,以相竞高。”
完wán(1)(形)消耗尽;没有剩的:~毕。(2)(动)完结;完成:~工|~稿。(3)(动)交纳(赋税):~粮。(4)姓。
坚读音:jiān坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。