cuī cuì
cuī xián
cuī shāng
cuī liè
cuī tuí
cuī lā
cuī cuì
cuī fú
cuī xīn
cuī fēng
cuī tuí
cuī jiǎo
cuī cuò
cuī fāng
cuī chú
cuī xiàn
cuī chù
cuī cuò
cuī luò
cuī xián
cuī pū
cuī lún
cuī tā
cuī shā
cuī jué
cuī nǜ
cuī cáng
cuī huǐ
cuī chuàng
cuī rǔ
cuī qiāng
cuī qū
cuī zuī
cuī bì
cuī zhé
cuī jǔ
cuī jiān
cuī yán
cuī bī
cuī yì
cuī lè
cuī xiǔ
cuī cuò
cuī tiǎn
cuī kū
cuī pǐ
cuī běi
cuī tuí
cuī miè
cuī pò
cuī mí
cuī bāo
cuī zuó
cuī wěi
cuī méi
cuī shāo
cuī bài
cuī fú
cuī wù
cuī cán
cuī cuò
cuī huài
cuī gān
cuī bō
cuī jué
cuī xiè
tíng jiān
xiāng jiān
mí jiān
hé jiān
qīng jiān
gōng jiān
jiāo jiān
zì jiān
zào jiān
wán jiān
cuī jiān
xiàn jiān
hàn jiān
gǒng jiān
mào jiān
fù jiān
jīng jiān
zhēn jiān
láo jiān
gāng jiān
zhōng jiān
chí jiān
gāo jiān
níng jiān
zhèng jiān
dà jiān
shí jiān
⒈ 摧折强暴;挫败坚强的敌军。
引汉孔融《卫尉张俭碑铭》:“凌刚摧坚,视危如寧。”
晋葛洪《抱朴子·任能》:“夫劲弩难彀,而可以摧坚逮远;大舟难乘,而可以致重济深。”
《宋史·张令铎传》:“我从军三十年,大小四十餘战,多摧坚陷敌,未尝妄杀一人。”
明太祖《御赐(刘基)归老青田诏书》:“至如用征四方,摧坚抚顺,尔亦助焉。”
击败强敌,摧毁坚阵。
摧cuī(动)折断、破坏:~折。
坚读音:jiān坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。