wán pèi
wán jùn
wán miǎn
wán fū
wán piān
wán lì
wán shì
wán mǎn
wán fú
wán rán
wán fù
wán jié
wán jí
wán jiàn
wán luǎn
wán lì
wán qiáng
wán bì
wán dàn
wán jiā
wán bàn
wán liáng
wán běn
wán bào
wán zū
wán shàn
wán zhōng
wán dī
wán qǔ
wán rén
wán gōng
wán cǎi
wán shēn
wán juān
wán bài
wán chéng
wán jú
wán dì
wán jié
wán qīn
wán bǎo
wán fù
wán jù
wán gěi
wán bèi
wán ruì
wán bǔ
wán yán
wán cuì
wán quán
wán chén
wán shèng
wán kuài
wán zhěng
wán wán
wán měi
wán qiān
wán qì
wán shì
wán shǒu
wán gù
wán pú
wán ān
wán xíng
wán qiáng
wán jí
wán lǚ
wán jié
wán jù
wán juàn
wán bì
wán jiù
wán jì
wán bì
wán jìn
wán shàn
wán gōng
wán jiān
wán gǎo
wán hūn
wán hǎo
wán àn
wán xià
wán zhào
wán mì
wán shuì
wán lǐ
wán huó
wán fàn
wán liǎo
wán jìng
lòu fū
bīng fū
rùn fū
chēng fū
fēng fū
mù fū
luǒ fū
yún fū
qīng fū
níng fū
xuě fū
jī fū
shù fū
pí fū
wán fū
kè fū
dōu fū
shān fū
tǐ fū
màn fū
liè fū
fà fū
dì fū
jī fū
shì fū
huā fū
luǒ fū
shuò fū
mí fū
lún fū
rǒng fū
qiè fū
hán fū
bō fū
chán fū
⒈ 完好的皮肤。
引唐段成式《酉阳杂俎·黥》:“自颈以下,遍刺白居易舍人诗……凡刻三十餘处,首体无完肤。”
《新唐书·忠义传下·刘迺》:“帝狩奉天,迺卧疾私第, 朱泚遣人召之,固称篤。復遣伪相蒋镇慰诱, 迺佯瘖不答,炙无完肤。”
宋文莹《玉壶清话》卷四:“﹝孙何﹞对太医曰:‘禀父母完肤,自失护养,致生疾疹。’”
⒉ 常用以比喻事物的完整。
引清袁枚《随园诗话》卷五:“所用典故,被其捃摘,几无完肤。”
清叶廷琯《吹网录·<石林诗话>》:“於是薈萃诸本,互资校勘,补闕订讹……凡閲数月始毕事。疮痏一洗,而此书始有完肤矣。”
完好的皮肤。
完wán(1)(形)消耗尽;没有剩的:~毕。(2)(动)完结;完成:~工|~稿。(3)(动)交纳(赋税):~粮。(4)姓。
肤读音:fū肤fū(名)皮肤:切~之痛。