jiè fēi
jiè cí
jiè yǔ
jiè jìng
jiè duì
jiè rùn
jiè jiàn
jiè lìn
jiè zhài
jiè zhuāng
jiè dài
jiè diào
jiè shì
jiè zhù
jiè nǐ
jiè tè
jiè pìn
jiè yù
jiè tīng
jiè duān
jiè qián
jiè shū
jiè dìng
jiè qǔ
jiè dài
jiè xián
jiè biàn
jiè lì
jiè jìng
jiè jìng
jiè yù
jiè chǒng
jiè shòu
jiè qì
jiè guāng
jiè yǐ
jiè suǒ
jiè yì
jiè wāi
jiè chóu
jiè huàn
jiè liú
jiè tāi
jiè lù
jiè qīn
jiè jiāo
jiè quàn
jiè huǒ
jiè chū
jiè huī
jiè fǎng
jiè yuē
jiè bǔ
jiè kǒu
jiè duō
jiè wèn
jiè zhǐ
jiè qiǎo
jiè zhòng
jiè shāng
jiè fāng
jiè guò
jiè duì
jiè yīn
jiè bàn
jiè yuè
jiè zhù
jiè lìng
jiè guān
jiè dāo
jiè yī
jiè jù
jiè qín
jiè tà
jiè yì
jiè rú
jiè chūn
jiè jī
jiè ruò
jiè huò
jiè jí
jiè qiàn
jiè jiàn
jiè xiào
jiè zhī
jiè dān
jiè dú
jiè zhēng
jiè kuǎn
jiè jiù
jiè zǐ
jiè mìng
jiè gōng
jiè zhù
jiè zī
jiè sù
jiè shǐ
jiè shì
jiè míng
jiè yǔ
jiè zhàng
jiè cí
jiè yǔ
jiè yùn
jiè dào
jiè yào
jiè zhí
jiè gù
jiè jiè
jiè zì
jiè xùn
jiè yán
jiè wàn
jiè zhù
jiè kòu
jiè tiáo
jiè wèi
jiè tí
jiè yòng
jiè piào
guǒ ruò
qióng ruò
mò ruò
mù ruò
tǎng ruò
wò ruò
yì ruò
hè ruò
hé ruò
fǎng ruò
dú ruò
shí ruò
jī ruò
fēn ruò
dān ruò
máng ruò
zhī ruò
jiǎ ruò
xiā ruò
fú ruò
yuē ruò
rú ruò
chéng ruò
yǎn ruò
róu ruò
xīn ruò
qù ruò
làn ruò
yōu ruò
hé ruò
bō ruò
yóu ruò
pì ruò
sì ruò
wèi ruò
xī ruò
gǒu ruò
tuó ruò
fēn ruò
lù ruò
shè ruò
dú ruò
bēn ruò
dù ruò
liàn ruò
rǎn ruò
pèi ruò
cǐ ruò
xià ruò
xiāng ruò
jué ruò
chǎi ruò
yí ruò
pì ruò
nǎi ruò
chéng ruò
yī ruò
yǐ ruò
huò ruò
tuō ruò
huàn ruò
huǎng ruò
wǎn ruò
shú ruò
tǎng ruò
hū ruò
bō rě
bù ruò
zì ruò
jiè ruò
lán ruò
mèn ruò
jí ruò
yún ruò
yǎo ruò
chóu ruò
líng ruò
qīn ruò
rén ruò
huàn ruò
zhǐ ruò
dāng ruò
xuàn ruò
yuè ruò
huì ruò
hǎi ruò
shuǐ ruò
yàn ruò
⒈ 犹假如。
引《资治通鉴·唐肃宗至德元载》:“真卿曰:‘ 平原兵新集,尚未训练,自保恐不足,何暇及邻!虽然,借若诺子之请,则将何为乎?’”
借jiè(1)(动)暂时使用别人的物品或金钱;借进:向图书馆~书|跟人~钱。(2)(动)把物品或金钱暂时供给别人使用;借出:~书给他|~钱给人。借jiè(1)(动)假托:~故|~端。(2)(动)凭借:~手(假手)。
若读音:ruò,rě[ ruò ]1. 如果,假如:若果。倘若。假若。天若有情天亦老。
2. 如,像:年相若。安之若素。旁若无人。置若罔闻。门庭若市。
3. 你,汝:若辈。“更若役,复若赋,则何如?”
4. 约计:若干(gān )。若许。
5. 此,如此:“以若所为,求若所欲,犹缘木而求鱼也。”
6. 顺从:“曾孙是若。”
7. 指“海若”(古代神话中的海神):“望洋向若而叹。”
8. 指“若木”(古代神话中的树名)。
9. 指“杜若”(古书上说的一种香草):“沐兰泽,含若芳”。若英(“杜若”的花)。
10. 文言句首助词,常与“夫”合用:“若夫阴雨霏霏,连月不开。”
11. 用在形容词或副词后,表示事物的状态:“桑之未落,其叶沃若”。