pán fú
bān nuò
bān shū
bān bǐ
bān yùn
bān yǎn
bān bān
pán lè
bān huán
bān jīn
bān fèi
bān nòng
bān guān
bān shān
bān diào
bō rě
bān yóu
bān dān
pán hái
bān chuí
bān dāng
bān bì
bān jiàng
bān pèi
bān ěr
bān chán
bān shī
bān xuán
pán liàng
bān gēng
bān shǒu
bān jué
bān yì
bān bó
bān cháng
bān bāo
huò ruò
dú ruò
chéng ruò
jiè ruò
yōu ruò
yǐ ruò
tuó ruò
bō ruò
qīn ruò
huǎng ruò
xiā ruò
fēn ruò
hǎi ruò
tuō ruò
pèi ruò
tǎng ruò
nǎi ruò
yuè ruò
huì ruò
jiǎ ruò
lù ruò
liàn ruò
hū ruò
shè ruò
xīn ruò
chǎi ruò
gǒu ruò
yì ruò
cǐ ruò
mèn ruò
pì ruò
qióng ruò
yún ruò
huàn ruò
xiāng ruò
tǎng ruò
bēn ruò
líng ruò
bù ruò
yí ruò
rǎn ruò
wò ruò
sì ruò
wǎn ruò
yuē ruò
yǎn ruò
máng ruò
yóu ruò
yàn ruò
dāng ruò
shú ruò
jué ruò
zì ruò
fǎng ruò
yī ruò
shí ruò
lán ruò
mù ruò
yǎo ruò
xuàn ruò
dù ruò
huàn ruò
dú ruò
chéng ruò
zhǐ ruò
shuǐ ruò
hè ruò
mò ruò
fú ruò
rén ruò
róu ruò
xià ruò
fēn ruò
bō rě
hé ruò
làn ruò
hé ruò
zhī ruò
guǒ ruò
chóu ruò
jī ruò
rú ruò
pì ruò
xī ruò
jí ruò
qù ruò
wèi ruò
dān ruò
般若bōrě
(1) 智慧。佛教用语。通过直觉的洞察所获得的先验的.智慧或最高的知识
英prajna;wisdom⒈ 佛教语。梵语的译音。或译为“波若”,意译“智慧”。佛教用以指如实理解一切事物的智慧,为表示有别于一般所指的智慧,故用音译。大乘佛教称之为“诸佛之母”。一本作“智慧”。
引南朝宋刘义庆《世说新语·文学》:“殷中军被废东阳,始看佛经,初视《维摩詰》,疑般若波罗密太多,后见《小品》,恨此语少。”
刘孝标注:“波罗密,此言到彼岸也。经云到者有六焉……六曰般若,般若者,智慧也。”
唐王勃《益州德阳县善寂寺碑》:“涅槃甘露,承眷而宵流;般若灵音,杂祥以昼引。”
宋苏轼《小篆<般若心经>赞》:“稽首《般若多心经》,请观何处非般若。”
清龚自珍《发大心文》:“欲修禪那,发心为先;欲修般若,发心为先。”
能证悟空理的智慧。梵语prajñā的音译。