zòng bǐ
zòng dí
zòng dàng
zòng fǎ
zòng xiàn
zòng zòng
zòng jiǔ
zòng xìng
zòng qiē
zòng zì
zòng tuō
zòng yù
zòng sì
zòng fàng
zòng xiàng
zòng shǐ
zòng tán
zòng shēng
zòng yì
zòng è
zòng shè
zòng róng
zòng dàn
zòng zhào
zòng chǐ
zòng qiú
zòng mù
zòng chí
zòng lǎn
zòng tǐ
zòng ní
zòng yì
zòng guàn
zòng huǎn
zòng qíng
zòng làng
zòng bīng
zòng héng
zòng gé
zòng bù
zòng ráo
zòng suí
zòng duì
zòng bó
zòng yú
zòng rán
zòng shì
zòng wén
zòng liáng
zòng huǒ
zòng shēng
zòng shēn
zòng lùn
huāng zì
hěn zì
qīn zì
kuī zì
fàng zì
jì zì
zòng zì
hān zì
pì zì
jiāo zì
zì zì
jiàn zì
chǒng zì
zhuān zì
hūn zì
tān zì
sì zì
xiōng zì
héng zì
dàn zì
jiāo zì
kuā zì
piān zì
kuáng zì
zào zì
cán zì
bào zì
cóng zì
háo zì
shàn zì
亦作“纵姿 ”。肆意放纵。
雄健奔放。多形容文辞。
⒈ 亦作“纵姿”。肆意放纵。
引《韩非子·五蠹》:“士民纵恣於内,言谈者为势於外。”
晋袁宏《后汉纪·顺帝纪下》:“而专为封豕长虵,肆其贪饕,甘心货贿,纵姿无厌。”
唐李昂《赋戚夫人楚舞歌》:“君王纵恣翻成误, 吕后由来有深妒。”
鲁迅《南腔北调集·上海的少女》:“应该以饥民的掘食草根树皮为比例,和富户豪家的纵恣的变态是不可同日而语的。”
⒉ 雄健奔放。多形容文辞。
引唐元稹《唐故工部员外郎杜君墓系铭》序:“壮浪纵恣,摆去拘束,摸写物象。”
明方孝孺《答王仲缙书》之一:“六经之下,惟迁善纪事,纵恣豪迈,统纪苞括,无常态也。”
清吴士玉《<海峰文集>序》:“出其所为诗、赋、古文辞及制举业之文,共数十首以示余,读之洋洋乎才力之纵恣,无所不极。”
放纵恣肆。
1. 放:纵虎归山。纵火。
2. 放任;不拘束:放纵。纵目四望。纵情。纵观全局。
3. 身体猛然向前或向上:纵身。
4. 即使:纵然。纵使。纵令。
5. 竖,直,南北的方向,与“横”相对:纵横交错。纵横捭阖(指在政治、外交上运用手段进行联合或分化)。纵贯。纵深。
6. 起皱纹:纵花(用有皱纹的纸做成的花)。这张纸都纵了。
7. 指连队编制上的“纵队”。
恣读音:zì恣zì(1)(形)放纵;没有拘束:~情|~意|~睢。(2)(形)〈方〉舒服:~适。