tǒng cāng
tǒng yī
tǒng kuò
tǒng lǐng
tǒng dài
tǒng lùn
tǒng shuài
tǒng gòu
tǒng lèi
tǒng xiāo
tǒng jì
tǒng pèi
tǒng huì
tǒng zhàn
tǒng fāng
tǒng xiá
tǒng xì
tǒng màn
tǒng xù
tǒng shǒu
tǒng jūn
tǒng tǒng
tǒng zhì
tǒng shuài
tǒng lín
tǒng lǎn
tǒng dú
tǒng tǐ
tǒng chóu
tǒng guǎn
tǒng zǒng
tǒng kǎo
tǒng zhāo
tǒng yè
tǒng guàn
tǒng yā
tǒng fǔ
tǒng yī
tǒng chēng
tǒng jí
tǒng pù
tǒng gòng
tǒng tiān
tǒng chéng
tǒng jì
tǒng huò
tǒng zhì
tǒng kǒu
tǒng jiàn
tǒng guān
tǒng lǐ
jiǎn kuò
tǎn kuò
qián kuò
tǒng kuò
tōng kuò
sōu kuò
jī kuò
gāi kuò
tào kuò
sǎo kuò
tí kuò
wǔ kuò
bāo kuò
tiě kuò
kè kuò
jū kuò
gài kuò
sōu kuò
shěn kuò
qiāng kuò
tǐng gua
cè kuò
qíng kuò
zōng kuò
nǔ kuò
quán kuò
gēn kuò
hún kuò
mǐn kuò
biàn kuò
jiàn kuò
jiǎn kuò
zhào kuò
náng kuò
jiǎn kuò
lóng kuò
yī kuò
yán kuò
bāo kuò
shuā kuò
méng kuò
zhā kuò
shěng kuò
zǒng kuò
gē kuò
hán kuò
shū kuò
yǔ kuò
sù kuò
jīng kuò
guī kuò
shí kuò
luó kuò
shōu kuò
xiáng kuò
jī kuò
gāi kuò
gōu kuò
⒈ 总括。
引《魏书·封轨传》:“封生之於经义,非但章句可奇,其标明纲格,统括大归,吾所弗如者多矣。”
明王守仁《传习录》卷中:“凡某之所谓格物,其於朱子九条之説,皆包罗统括於其中。”
冯自由《兴中会时期之革命同志》:“故从甲午冬至乙巳六月之十年间,可以统括称之曰兴中会革命时期。”
包括一切。
统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。
括读音:kuò[ kuò ]1. 扎,束:括发(束起头发)。括约肌。
2. 包容:包括。概括。总括。囊括。