tǒng cāng
tǒng shǒu
tǒng kuò
tǒng guān
tǒng màn
tǒng jiàn
tǒng jí
tǒng chēng
tǒng yī
tǒng jūn
tǒng gòng
tǒng xiāo
tǒng chóu
tǒng zǒng
tǒng lǐng
tǒng tǐ
tǒng xù
tǒng lǎn
tǒng guǎn
tǒng jì
tǒng kǒu
tǒng zhì
tǒng dài
tǒng xiá
tǒng shuài
tǒng fāng
tǒng guàn
tǒng lùn
tǒng tiān
tǒng yī
tǒng kǎo
tǒng huò
tǒng gòu
tǒng pù
tǒng shuài
tǒng lèi
tǒng fǔ
tǒng zhì
tǒng yā
tǒng yè
tǒng dú
tǒng lín
tǒng jì
tǒng tǒng
tǒng zhāo
tǒng lǐ
tǒng xì
tǒng pèi
tǒng chéng
tǒng huì
tǒng zhàn
qú shuài
qǔ shuài
lǚ shuài
háo shuài
dà shuài
jiàng shuài
huàn shuài
tǒng shuài
hé shuài
lǐng shuài
móu shuài
guān shuài
biǎo shuài
lián shuài
piān shuài
jùn shuài
diàn shuài
qiān shuài
dū shuài
xiāo shuài
jūn shuài
piào shuài
kǔn shuài
xiāo shuài
qiú shuài
qiān shuài
yà shuài
zéi shuài
dǒng shuài
bié shuài
shī shuài
jié shuài
guà shuài
yíng shuài
jié shuài
jiū shuài
fǔ shuài
shào shuài
kuí shuài
dào shuài
duì shuài
xiāo shuài
bīng shuài
zhì shuài
dūn shuài
guǐ shuài
hái shuài
jiān shuài
xù shuài
fāng shuài
统帅tǒngshuài
(1)[.好工具]同“统率”
英mand⒈ 统率武装力量的主帅。
引《宋书·索虏传》:“辅国将军、 青冀二州刺史霄城侯萧斌,推三齐之锋,为之统帅。”
唐陆贽《冬至大赦制》:“统帅之任,以总制戎麾。”
清侯方域《重修演武厅事记代陈将军作》:“当是时, 豫州无统帅,专閫之权为重,后小安无事,渐以杀。”
杜鹏程《保卫延安》第六章:“他立刻就要看见西北战场的统帅了。”
⒉ 统辖率领。
引范文澜蔡美彪等《中国通史》第四编第一章第一节:“宋太祖建国后,继续统帅后周的禁军。”
秦牧《艺海拾贝·核心》:“题材可以是多样的,主题也可以是多样的,让革命化来统帅多样化吧!”
统领,指挥部属。
统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。
帅读音:shuài帅shuài(1)(名)军队中最高级的指挥员。(2)(Shuài)姓。(3)(形)英俊。