bāo láng
bāo mǐ
bāo zhù
bāo jù
bāo sāng
bāo méng
bāo luàn
bāo nà
bāo niè
bāo bìng
bāo zhí
bāo guā
bāo jū
bāo cáng
bāo niè
bāo máo
bāo niè
bāo lì
bāo mù
bāo fěi
bāo gǔ
bāo hán
bāo róng
bāo qǐ
bāo yù
bāo luó
bāo sǔn
bāo jǔ
bāo yīn
bāo guǒ
bāo lú
bāo qiū
bāo kuò
bāo piàn
shěn kuò
tǒng kuò
shí kuò
tǐng gua
guī kuò
bāo kuò
jiǎn kuò
shěng kuò
gēn kuò
jiàn kuò
bāo kuò
gē kuò
jiǎn kuò
kè kuò
qiāng kuò
wǔ kuò
zōng kuò
biàn kuò
gài kuò
luó kuò
yǔ kuò
hún kuò
sōu kuò
méng kuò
tí kuò
yī kuò
jū kuò
gāi kuò
lóng kuò
zhào kuò
qíng kuò
náng kuò
nǔ kuò
hán kuò
zhā kuò
quán kuò
gāi kuò
cè kuò
tǎn kuò
xiáng kuò
shōu kuò
sǎo kuò
sù kuò
jī kuò
zǒng kuò
shuā kuò
yán kuò
tiě kuò
jīng kuò
mǐn kuò
qián kuò
tào kuò
gōu kuò
shū kuò
sōu kuò
jiǎn kuò
tōng kuò
jī kuò
⒈ 包举;包括。苞,通“包”。
引晋陈寿《进<诸葛亮集>表》:“当此之时, 亮之素志,进欲龙驤虎视,苞括四海,退欲跨陵边疆,震荡宇内。”
唐刘知几《史通·序传》:“苞括所闻,踰於本书远矣。”
明方孝孺《答王仲缙》书之一:“大经之下,惟迁善纪文,纵恣豪迈,统纪苞括,无常态也。”