jué qiáng
zhēng qiáng
tān qiáng
zhuàng qiáng
bào qiáng
zhàn qiáng
jīng qiáng
huī qiáng
jiā qiáng
niǎo qiáng
jīn qiáng
yú qiáng
tǔ qiáng
wài qiáng
mǐn qiáng
kū qiáng
féi qiáng
wán qiáng
miǎn qiǎng
lì qiáng
kāng qiáng
guì qiáng
quán qiáng
bī qiáng
dǎng qiáng
jiǎo qiáng
miǎn qiǎng
dīng qiáng
zì qiáng
fēng qiáng
zhòng qiáng
biē qiáng
zuǐ qiáng
cū qiáng
chì qiáng
bù qiáng
jìn qiáng
chěng qiáng
kàng qiáng
jiàn qiáng
jué qiáng
xiāng qiáng
hǎo qiáng
qiān qiáng
gěng qiáng
héng qiáng
hěn qiáng
gāo qiáng
zhòng qiáng
yǎng qiáng
jiān qiáng
míng qiáng
huái qiáng
qū qiáng
bì qiáng
wēi qiáng
qiān qiǎng
dǎng qiáng
niù qiáng
bié qiáng
qǐ qiáng
kuā qiáng
bó qiáng
jǐn qiáng
jiān qiáng
jiǎo qiáng
zǒu qiáng
liè qiáng
yā qiáng
gàn qiáng
qīng qiáng
bǎo qiáng
wán qiáng
zhì qiáng
fù qiáng
yǐ qiáng
pì qiáng
shēng qiáng
jué jiàng
xióng qiáng
chuàng qiáng
mán qiáng
cuò qiáng
yào qiáng
suǒ qiáng
sì qiáng
shèng qiáng
ān qiáng
dòu qiáng
cū qiáng
míng qiáng
jī qiáng
lì qiáng
xiōng qiáng
fèn qiáng
wú qiáng
fā qiáng
zēng qiáng
xiá qiáng
yā qiáng
chěng qiáng
gāng qiáng
cūn qiáng
bà qiáng
háo qiáng
mù jiàng
gōng qiáng
chāo qiáng
wǎn qiáng
wèi qiáng
chú qiáng
jiān qiáng
róu qiáng
chōng qiáng
hàn qiáng
xián qiáng
gāng qiáng
jué jiàng
hù qiáng
yáng qiáng
hěn qiáng
掘强juéjiàng
(1) 同“[.好工具]倔强”。顽固执拗,不驯服
英stubborn;unbending;unyielding⒈ 强横凶暴;倔强。掘,通“倔”。
引《后汉书·王刘张李等传论》:“若数子者,岂有国之远图哉!因时扰攘,苟恣纵而已耳,然犹以附假宗室,能掘强岁月之閒。”
李贤注:“掘强,谓强梁也。”
南朝梁丘迟《与陈伯之书》:“唯北狄野心,掘强沙塞之閒,欲延岁月之命耳。”
宋陆游《老学庵笔记》卷四:“四川宣抚使置司利州或兴元府,以见任执政为之,而成都自置四川制置使。制置使移文宣抚司,当用申状,而掘强不伏。”
刚强不屈服。