yào qiáng
liè qiáng
yǐ qiáng
hù qiáng
zì qiáng
wēi qiáng
jiān qiáng
gōng qiáng
jiǎo qiáng
gāng qiáng
suǒ qiáng
chěng qiáng
ān qiáng
jǐn qiáng
jīng qiáng
yā qiáng
qiān qiǎng
hěn qiáng
huī qiáng
xióng qiáng
mán qiáng
shēng qiáng
dǎng qiáng
héng qiáng
róu qiáng
zhuàng qiáng
qū qiáng
wán qiáng
zhàn qiáng
wài qiáng
gàn qiáng
pì qiáng
cuò qiáng
hǎo qiáng
xiōng qiáng
kāng qiáng
kàng qiáng
chāo qiáng
mù jiàng
niǎo qiáng
yā qiáng
zuǐ qiáng
lì qiáng
wú qiáng
chěng qiáng
jìn qiáng
niù qiáng
jiā qiáng
gāo qiáng
dòu qiáng
kū qiáng
bù qiáng
chú qiáng
jué jiàng
mǐn qiáng
cū qiáng
jī qiáng
féi qiáng
bī qiáng
hàn qiáng
jiǎo qiáng
sì qiáng
wèi qiáng
yáng qiáng
bǎo qiáng
kuā qiáng
míng qiáng
qīng qiáng
tān qiáng
fù qiáng
zēng qiáng
dīng qiáng
huái qiáng
cū qiáng
fā qiáng
lì qiáng
biē qiáng
fēng qiáng
zhì qiáng
qǐ qiáng
fèn qiáng
gěng qiáng
xián qiáng
hěn qiáng
zǒu qiáng
jiān qiáng
shèng qiáng
yú qiáng
jiàn qiáng
háo qiáng
zhēng qiáng
bié qiáng
bì qiáng
jué qiáng
bó qiáng
bà qiáng
zhòng qiáng
dǎng qiáng
xiá qiáng
jué qiáng
quán qiáng
yǎng qiáng
zhòng qiáng
jué jiàng
tǔ qiáng
gāng qiáng
chōng qiáng
chuàng qiáng
bào qiáng
wán qiáng
guì qiáng
miǎn qiǎng
qiān qiáng
wǎn qiáng
míng qiáng
chì qiáng
miǎn qiǎng
xiāng qiáng
jiān qiáng
jīn qiáng
cūn qiáng
⒈ 亦作“崛彊”。 桀骜不驯。
引唐陆龟蒙《袭美先辈以龟蒙所献五百言既蒙见和再抒鄙怀用伸酬谢》:“诸侯恣崛强,王室方凌迟。”
宋欧阳修《本论》:“以晏然至广之天下,无一间隙之端,而南夷敢杀天子之命吏,西夷敢有崛彊之王,北夷敢有抗礼之帝者,何也?”
中国近代史资料丛刊《辛亥革命·大总统告海陆军士文》:“虽北寇崛强,困兽有犹鬭之念;遗孽负固,瘈犬存反囓之心。”
⒉ 刚强;刚直。
引唐孟郊《寄义兴小女子》诗:“渔妾性崛强,耕童手皴釐。”
清王贵一《元旦小白雪楼试笔》诗:“崛强吾家事,逢迎世上情。”
鲁迅《彷徨·伤逝》:“大家不约而同地伸直了腰肢,在无言中,似乎又都感到彼此的坚忍崛强的精神,还看见从新萌芽起来的将来的希望。”
⒊ 生硬,僵硬。
引宋赵彦卫《云麓漫钞》卷五:“李邕书如乍富小儿,举动崛强,礼节生疎。”
清钱澄之《捕鱼歌》:“崛强不动滩上鳞,滩边挺叉先有人。”
刚直不屈。
崛jué(动)(山峰等)突起:~起。
强读音:qiáng,qiǎng,jiàng[ qiáng ]1. 健壮,有力,与“弱”相对:强壮。强健。强人。强力。强大。强劲。刚强。富强。列强。强弩之末。年富力强。
2. 程度高:强手。强烈。强酸。能力强。
3. 胜过,优越,好:强干。争强好(hào )胜。
4. 有余,略多于某数:强半(超过一半)。
5. 使用强力,硬性地:强占。强加。强攻。强悍。强横(hèng )。强梁(强横霸道)。
6. 着重,增加分量:强化。增强。