yīng nán
yīng mèn
yīng zhōng
yīng rèn
yīng mén
yīng fèng
yīng huò
yīng kā
yīng zhōu
yīng chéng
yīng tú
yīng lù
yīng jiào
yīng táng
yīng yì
yīng qī
yīng fān
yīng gòng
yīng fèi
yīng tíng
yīng jiàn
yīng pāng
yīng xuǎn
yīng shòu
yīng dié
yīng yùn
⒈ 亦作“膺揲”。谓以箕舌自向胸前。
引《礼记·少仪》:“拚席不以鬣,执箕膺擖。”
孔颖达疏:“膺,人之胸前。擖,箕之舌也。箕是去物之具,贱者执之,不得持嚮尊者,当持箕舌自嚮胸前。”
《管子·弟子职》:“执箕膺揲,厥中有帚。”