yīng lù
yīng fèng
yīng qī
yīng gòng
yīng zhōu
yīng táng
yīng dié
yīng mèn
yīng pāng
yīng nán
yīng tíng
yīng rèn
yīng xuǎn
yīng fān
yīng fèi
yīng chéng
yīng jiàn
yīng zhōng
yīng tú
yīng kā
yīng shòu
yīng yì
yīng yùn
yīng mén
yīng jiào
yīng huò
⒈ 东汉李膺、范滂的并称。两人均因党锢被害。后借用为遭受党祸的典实。
引清龚鼎孳《秦淮社集白孟新有诗纪事和韵》:“十年兰艾天难问,诸子膺滂事可怜。”
清陈维崧《沁园春·桐川杨竹如刺史招饮剧演党人碑即席有作》词:“叹家世膺滂,破巢剩垒;丹青褒鄂,硬箭强弓。”