yīng kā
yīng zhōu
yīng qī
yīng mén
yīng táng
yīng tíng
yīng lù
yīng fèng
yīng yùn
yīng tú
yīng fèi
yīng gòng
yīng huò
yīng shòu
yīng rèn
yīng jiào
yīng xuǎn
yīng nán
yīng chéng
yīng mèn
yīng dié
yīng zhōng
yīng jiàn
yīng yì
yīng fān
yīng pāng
qīng lù
yīng lù
chèn lù
tiān lù
guī lù
hǔ lù
dù lù
yù lù
bǎo lù
dì lù
xuān lù
zhǔ lù
cuì lù
dào lù
tú lù
jīn lù
yùn lù
xiān lù
mì lù
qián lù
xiě lù
fǎ lù
mìng lù
chāng lù
huì lù
què lù
jué lù
dān lù
qì lù
fú lù
shòu lù
gào lù
guǐ lù
dì lù
huáng lù
yīng lù
sān lù
⒈ 谓帝王承受符命。
引《文选·颜延之<赭白马赋>》:“后唐膺籙,赤文候日。”
李善注引《春秋命历引》:“五德之运徵符合,膺籙次相代。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·时序》:“太祖以圣武膺籙, 世祖以睿文纂业。”
《旧唐书·窦建德传》:“有宗城人献玄珪一枚, 景城丞孔德绍曰:‘昔夏禹膺籙,天锡玄珪。今瑞与禹同,宜称夏国。’ 建德从之。”
膺yīng〈书〉(名)胸:义愤填~。膺yīng〈书〉(动)承受;承当:服~|荣~勋章。
箓读音:lù箓lù(1)(名)簿子;册子。(2)(名)符箓道士画的驱使鬼神的符号;是一种迷信骗人的东西。