xiōng fú
xiōng jié
xiōng zú
xiōng xiàng
xiōng mín
xiōng jīn
xiōng ào
xiōng jiǔ
xiōng jiǎn
xiōng jǐn
xiōng mèi
xiōng wēi
xiōng xié
xiōng xù
xiōng qú
xiōng hòu
xiōng kuáng
xiōng guī
xiōng shū
xiōng bīng
xiōng jiǎo
xiōng sàng
xiōng qì
xiōng hàn
xiōng dé
xiōng dù
xiōng shén
xiōng ráng
xiōng zhōng
xiōng biàn
xiōng wán
xiōng hàn
xiōng jí
xiōng nüè
xiōng huì
xiōng jiāo
xiōng hèng
xiōng pìn
xiōng mén
xiōng chǐ
xiōng màn
xiōng chǒu
xiōng fàn
xiōng guǒ
xiōng hěn
xiōng xiǎn
xiōng xián
xiōng rén
xiōng cāi
xiōng hào
xiōng zéi
xiōng mán
xiōng lì
xiōng suì
xiōng xùn
xiōng huāng
xiōng guǐ
xiōng bì
xiōng fēng
xiōng jiān
xiōng dì
xiōng xiōng
xiōng rèn
xiōng huí
xiōng guǎng
xiōng dāo
xiōng fú
xiōng jiān
xiōng kuí
xiōng ān
xiōng qiè
xiōng ráng
xiōng fù
xiōng bài
xiōng biàn
xiōng huì
xiōng kòu
xiōng huàn
xiōng yāo
xiōng bào
xiōng xiān
xiōng tú
xiōng chèn
xiōng zhào
xiōng zāi
xiōng lì
xiōng niè
xiōng xiá
xiōng gōng
xiōng lèi
xiōng mèng
xiōng fá
xiōng sì
xiōng měng
xiōng jìn
xiōng yín
xiōng luàn
xiōng fēng
xiōng pō
xiōng quán
xiōng guài
xiōng tān
xiōng fèi
xiōng cán
xiōng jiù
xiōng duǎn
xiōng míng
xiōng ōu
xiōng è
xiōng kù
xiōng háo
xiōng jiù
xiōng hūn
xiōng xìn
xiōng fàng
xiōng piāo
xiōng jù
xiōng bài
xiōng jù
xiōng qiáng
xiōng hěn
xiōng xíng
xiōng è
xiōng zì
xiōng bèi
xiōng zòng
xiōng guǐ
xiōng mǐn
xiōng tuī
xiōng yàn
xiōng guǐ
xiōng tǔ
xiōng rì
xiōng lì
xiōng wén
xiōng jù
xiōng biāo
xiōng bào
xiōng jì
xiōng shǒu
xiōng bó
xiōng dù
xiōng jī
xiōng tú
xiōng shā
xiōng huá
xiōng shǒu
xiōng jì
xiōng jiàn
xiōng méng
xiōng huò
xiōng rěn
xiōng bì
xiōng dǎng
xiōng zhái
xiōng nián
xiōng cǎn
xiōng nù
xiōng è
diāo jiǎo
yú jiǎo
jué jiǎo
yīn jiǎo
xiōng jiǎo
wán jiǎo
zhuàng jiǎo
hàn jiǎo
jù jiǎo
jū jiǎo
chěng jiǎo
piāo jiǎo
yōng jiǎo
qīng jiǎo
jì jiǎo
xióng jiǎo
piào jiǎo
jiān jiǎo
juàn jiǎo
piāo jiǎo
tiāo jiǎo
xuān jiǎo
qīng jiǎo
kuáng jiǎo
tān jiǎo
yín jiǎo
xiān jiǎo
méng jiǎo
jù jiǎo
qiáng jiǎo
hūn jiǎo
⒈ 凶顽狡诈。
引《后汉书·朱穆传》:“凶狡无行之徒,媚以求官。”
《旧唐书·突厥传下》:“不可使凶狡之虏,恣行侵渔,无辜之甿,久遭涂炭。”
明唐顺之《答曾石塘总制》:“譎诈凶狡,虏人所长。”
⒉ 指凶顽狡诈之人。
引《宋书·礼志一》:“寇羯饮马於长江,凶狡虎步於万里,遂使神州萧条,鞠为茂草,四海之内,人跡不交。”
南朝陈徐陵《为贞阳侯与陈司空书》:“况復邦家不造,至此横流,凶狡犹存,何所逃责?”
《资治通鉴·陈文帝天康元年》:“凶狡猖狂,若待上闻,孤城必陷。”
1. 凶暴。狡,暴戾。 《北齐书·神武纪上》:“兆虽劲捷,而兇狡无谋,不足图也。”
《明史·刘讱传》:“联素兇狡,尝殴其父良,论死。”
⒊ 凶恶狡猾。
引《旧唐书·朱泚黄巢等传论》:“﹝泚﹞性惟兇狡,耳习闻於篡夺,心本乏於忠诚。”
《二刻拍案惊奇》卷四:“这人兇狡非常,只怕容易打听不出。若是洩漏了事机,不惟无益,反致有害。”
明范濂《云间据目抄》卷五:“今之恶少兇狡百出,安能坐缚手足久困飢馁乎?”
凶xiōng(1)(形)不幸的(形容死亡、灾难等现象):~事(丧事)。(2)(形)年成很坏;饥荒:~年。(3)(形)凶恶。(4)(形)利害。(5)(形)指杀害人的行为:~手。
狡读音:jiǎo狡jiǎo(形)狡猾:~计。