xiōng bài
xiōng shǒu
xiōng mén
xiōng guǒ
xiōng jiǎn
xiōng wén
xiōng zhào
xiōng jì
xiōng rèn
xiōng tuī
xiōng quán
xiōng mǐn
xiōng kuí
xiōng hào
xiōng jù
xiōng zéi
xiōng gōng
xiōng qiè
xiōng fèi
xiōng fēng
xiōng méng
xiōng bì
xiōng xìn
xiōng wán
xiōng tú
xiōng jiù
xiōng bào
xiōng xián
xiōng jí
xiōng tú
xiōng ráng
xiōng kuáng
xiōng mèng
xiōng jiàn
xiōng lì
xiōng è
xiōng huí
xiōng bào
xiōng hèng
xiōng suì
xiōng bèi
xiōng xié
xiōng jiǎo
xiōng bīng
xiōng bài
xiōng hàn
xiōng lì
xiōng nián
xiōng jié
xiōng màn
xiōng dù
xiōng qì
xiōng xiōng
xiōng kù
xiōng lì
xiōng tān
xiōng guǐ
xiōng jì
xiōng nù
xiōng fàng
xiōng jiān
xiōng lèi
xiōng piāo
xiōng fá
xiōng rén
xiōng yàn
xiōng mán
xiōng jù
xiōng tǔ
xiōng fàn
xiōng yāo
xiōng xiàng
xiōng nüè
xiōng huàn
xiōng xiān
xiōng dé
xiōng chǒu
xiōng ào
xiōng guī
xiōng zhōng
xiōng bì
xiōng huì
xiōng cán
xiōng niè
xiōng shā
xiōng shén
xiōng cāi
xiōng xù
xiōng zāi
xiōng jǐn
xiōng mèi
xiōng měng
xiōng xíng
xiōng cǎn
xiōng duǎn
xiōng fú
xiōng è
xiōng biāo
xiōng jù
xiōng yín
xiōng chǐ
xiōng jī
xiōng rěn
xiōng shū
xiōng jiù
xiōng xiǎn
xiōng hàn
xiōng ráng
xiōng luàn
xiōng fù
xiōng zú
xiōng qú
xiōng guǎng
xiōng jiāo
xiōng chèn
xiōng bó
xiōng huá
xiōng guài
xiōng dāo
xiōng guǐ
xiōng rì
xiōng hòu
xiōng qiáng
xiōng fēng
xiōng háo
xiōng fú
xiōng zhái
xiōng jīn
xiōng sàng
xiōng hěn
xiōng xùn
xiōng pō
xiōng dì
xiōng zì
xiōng jiān
xiōng sì
xiōng è
xiōng huì
xiōng jìn
xiōng kòu
xiōng ōu
xiōng wēi
xiōng dù
xiōng biàn
xiōng míng
xiōng jiǔ
xiōng hūn
xiōng guǐ
xiōng xiá
xiōng biàn
xiōng shǒu
xiōng ān
xiōng zòng
xiōng hěn
xiōng huò
xiōng huāng
xiōng mín
xiōng pìn
xiōng dǎng
chī wán
ruǎn wán
cū wán
nú wán
guǎng wán
jiān wán
jiāo wán
dǔ wán
pí wán
yú wán
hàn wán
shì wán
xiōng wán
cū wán
chěng wán
chén wán
zhì wán
tóng wán
ào wán
cūn wán
shū wán
dí wán
yín wán
dùn wán
míng wán
chǔn wán
hūn wán
dìng wán
bì wán
dùn wán
diāo wán
gěng wán
tǔ wán
xí wán
qiáng wán
hān wán
mí wán
biān wán
jiān wán
凶顽xiōngwán
(1) 凶狂且不易制伏
例猎人终于杀死hAo86.了凶顽的野牛英fierce and hard to control⒈ 凶恶愚顽。
引《三国志·吴志·孙晧传论》:“况晧凶顽,肆行残暴,忠諫者诛,谗諛者进,虐用其民,穷淫极侈,宜腰首分离,以谢百姓。”
《元典章·刑部·禁豪霸》:“内有曾充官吏者,亦有曾充军役离职者,亦有泼皮凶顽者,皆非良善。”
清蒲松龄《聊斋志异·大人》:“女子曰:‘久知两箇为孽,不图凶顽若此!当即除之。’”
⒉ 指凶恶顽固的人。
引苏曼殊《焚剑记》:“此去不远,为吾田庄,汝三人且同留止,暂避凶顽。”
1. 凶暴愚顽。亦指凶暴愚顽的人。 唐李白《豫章行》:“岂惜战闘死,为君扫兇顽。”
《水浒传》第四回:“却才这个要出家的人,形容丑恶,貌相兇顽,不可剃度他,恐久后累及山门。”
⒊ 凶恶顽强。
引明无名氏《齐天大圣》第二折:“这妖魔他逞兇顽,施躁暴……犯下弥天大罪。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第二编第三章第六节:“汉朝廷是腐朽的, 汉统治阶级却凶顽有力,所以起义军都被统治者镇压下去。”
凶xiōng(1)(形)不幸的(形容死亡、灾难等现象):~事(丧事)。(2)(形)年成很坏;饥荒:~年。(3)(形)凶恶。(4)(形)利害。(5)(形)指杀害人的行为:~手。
顽读音:wán顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。