shū shǐ
shū fù
shū dòu
shū mì
shū kuò
shū jīng
shū jìn
shū chén
shū jìn
shū gàn
shū guǎn
shū wò
shū xiāng
shū xiàn
shū xiá
shū tíng
shū yào
shū fǔ
shū hù
shū jūn
shū jī
shū héng
shū yè
shū cáo
shū ào
shū niǔ
shū fǔ
shū yuàn
shū kuí
shū yuán
shū wù
shū jù
shū guǎn
shū zhōng
shū jí
shū guāng
shū mì
lì jīng
bái jīng
fēi jīng
yǎng jīng
chún jīng
zhēn jīng
xióng jīng
shí jīng
jié jīng
shé jīng
tuán jīng
chǔ jīng
dì jīng
liè jīng
pì jīng
yán jīng
yuè jīng
chuí jīng
zhōng jīng
jī jīng
kǎn jīng
jīn jīng
yóu jīng
chì jīng
kāi jīng
yán jīng
jūn jīng
bǎi jīng
rì jīng
yīng jīng
gàng jīng
gòu jīng
bō jīng
yuān jīng
léi jīng
māo jīng
tōng jīng
yù jīng
piān jīng
wèi jīng
jiā jīng
shān jīng
liú jīng
fǔ jīng
shū jīng
xì jīng
shú jīng
shǒu jīng
níng jīng
xīn jīng
mù jīng
hún jīng
kōng jīng
sàn jīng
xiāng jīng
liàn jīng
guǐ jīng
méi jīng
bǎo jīng
hóu jīng
tàn jīng
gùn jīng
yǎn jīng
sù jīng
zhì jīng
yuán jīng
yí jīng
bēn jīng
yīn jīng
zhuān jīng
qián jīng
hé jīng
xuán jīng
xuàn jīng
tóng jīng
tāo jīng
jiǎ jīng
fā jīng
mù jīng
chén jīng
gān jīng
jiǔ jīng
dān jīng
hái jīng
jué jīng
mǎo jīng
bù jīng
dé jīng
chén jīng
ruì jīng
yī jīng
liè jīng
zhà jīng
zéi jīng
chéng jīng
shù jīng
mài jīng
qīng jīng
hú jīng
chún jīng
cán jīng
tiāo jīng
guī jīng
zhāng jīng
qú jīng
nǎo jīng
lóng jīng
chí jīng
ruì jīng
yòng jīng
xíng jīng
yāo jing
quán jīng
shuǐ jīng
èr jīng
hēi jīng
xuě jīng
jiāo jīng
tǔ jīng
tóng jīng
jiāo jīng
liàn jīng
lì jīng
liú jīng
jiǔ jīng
lài jīng
shòu jīng
sè jīng
bǐ jīng
zhì jīng
téng jīng
qín jīng
jié jīng
shén jīng
huá jīng
chán jīng
hú jīng
guāng jīng
huǒ jīng
qín jīng
sān jīng
jí jīng
shè jīng
hú jīng
tiě jīng
lì jīng
qióng jīng
qián jīng
huáng jīng
shèn jīng
yào jīng
gāng jīng
chūn jīng
huā jīng
shòu jīng
liú jīng
huá jīng
rén jīng
shǔ jīng
⒈ 枢星精。指虎。
引唐骆宾王《上郭赞府启》:“侧闻枢精啸谷,韵清籟於惊苹。”
陈熙晋笺注:“《春秋运斗枢》:枢星精为虎。”
枢shū(1)(名)门上的转轴。(2)(名)枢纽;重要的部分;起决定性作用的部分。
精读音:jīng精jīng(1)(形)经过提炼或挑选的:~盐|~金。(2)(名)提炼出来的精华:酒~|鱼肝油~。(3)(形)完美;最好:~彩|~益求~。(4)(形)细(跟‘粗’相对):~密|~确|~巧。(5)(形)机灵心细:~明|~干|这孩子比大人还~。(6)(动)精通:博而不~|~于针炙。(7)(名)精神;精力:聚~会神|~疲力尽。(8)(名)精液;精子:遗~|受~。(9)(名)妖精。〈方〉用在某些形容词前面;表示“十分”、“非常”:~瘦|雨把衣服淋得~湿。