yāo qì
yāo fēn
yāo xián
yāo gǔ
yāo yàn
yāo me
yāo yě
yāo lì
yāo wán
yāo dàn
yāo xiōng
yāo wàng
yāo zī
yāo xián
yāo xìng
yāo niè
yāo huàn
yāo yán
yāo cǎo
yāo jìn
yāo shěng
yāo jī
yāo jiāo
yāo ráo
yāo shù
yāo fǎ
yāo mó
yāo pó
yāo chī
yāo guài
yāo diào
yāo mèng
yāo fēn
yāo jiù
yāo yàn
yāo jing
yāo tóng
yāo huì
yāo rén
yāo ráo
yāo jī
yāo miào
yāo nǚ
yāo mèi
yāo é
yāo jì
yāo yāo
yāo huò
yāo xiáng
yāo ráo
yāo mèi
zhà jīng
jié jīng
chéng jīng
liú jīng
tuán jīng
fēi jīng
liè jīng
qīng jīng
chún jīng
shé jīng
mǎo jīng
shǒu jīng
jiǔ jīng
kōng jīng
gòu jīng
cán jīng
ruì jīng
fǔ jīng
níng jīng
yù jīng
jī jīng
qú jīng
xì jīng
qín jīng
hóu jīng
gāng jīng
sān jīng
chún jīng
zhēn jīng
jí jīng
guāng jīng
bái jīng
lài jīng
léi jīng
zhì jīng
bǎi jīng
guī jīng
chí jīng
xióng jīng
jiāo jīng
zéi jīng
jué jīng
yóu jīng
chǔ jīng
pì jīng
liàn jīng
dì jīng
tàn jīng
yǎn jīng
mài jīng
chén jīng
gān jīng
lì jīng
jiā jīng
jié jīng
huǒ jīng
māo jīng
chūn jīng
rì jīng
xuàn jīng
yán jīng
huā jīng
yán jīng
shòu jīng
qióng jīng
yāo jing
shú jīng
gùn jīng
xuě jīng
rén jīng
shù jīng
lì jīng
zhuān jīng
piān jīng
mù jīng
fā jīng
sè jīng
hú jīng
yào jīng
huá jīng
wèi jīng
chán jīng
tiě jīng
ruì jīng
jiāo jīng
kǎn jīng
lóng jīng
shuǐ jīng
hēi jīng
tóng jīng
liè jīng
bēn jīng
sàn jīng
qián jīng
xiāng jīng
lì jīng
shí jīng
liú jīng
téng jīng
hái jīng
shǔ jīng
shān jīng
yǎng jīng
zhāng jīng
hé jīng
bǐ jīng
yī jīng
sù jīng
gàng jīng
hú jīng
yīn jīng
nǎo jīng
shū jīng
dé jīng
hún jīng
mù jīng
xuán jīng
liú jīng
guǐ jīng
tiāo jīng
quán jīng
jūn jīng
kāi jīng
bō jīng
jīn jīng
tōng jīng
yí jīng
shèn jīng
yuè jīng
yuān jīng
yīng jīng
tǔ jīng
qián jīng
huá jīng
méi jīng
tāo jīng
shè jīng
chén jīng
èr jīng
yòng jīng
xīn jīng
chuí jīng
huáng jīng
bǎo jīng
yuán jīng
dān jīng
zhōng jīng
jiǎ jīng
shén jīng
shòu jīng
qín jīng
liàn jīng
chì jīng
xíng jīng
jiǔ jīng
hú jīng
zhì jīng
tóng jīng
bù jīng
妖精yāojing
(1) 妖怪,有魔法或巫术的鬼神
英bogy;demon;goblin;monster;evil spirit(2) 比喻以姿色迷人的女子
[.好工具]例你若丢了我,再娶了别的妖精。——《儒林外史》英alluring woman⒈ 指流星。
引北周庾信《哀江南赋》:“沴气朝浮,妖精夜殞。”
倪璠注引《南史·梁元帝纪》:“及魏军至栅,是夜有流星坠城中。”
⒉ 妖怪精灵之类。
引《隋书·五行志上》:“开皇中,掖庭宫每夜有人来挑宫人。宫司以闻。帝曰:‘门卫甚严,人何从而入。当是妖精耳。’”
《武王伐纣平话》卷上:“大王把此剑去深宫之内壁上掛之,人见不怕,如妖怪见之,失声叫走,便是妖精。”
明唐顺之《鼎砚铭》:“嗤尔者谓尔无腹不可以承公餗,识尔者谓尔有灵可以辟妖精。”
⒊ 比喻以姿色迷人的女子。
引清李渔《奈何天·隐妒》:“他近来娶了两个妖精,十分碍眼。”
茅盾《小巫》:“老太太又在前面屋子里拍桌子大骂:‘宠了个妖精,就和嫡亲女婿生事了!’”
⒋ 喻凶恶的敌人或作恶害人的坏人。
引唐皎然《酬乌程杨明府华将赴渭北对月见怀》诗:“闻説武安君,万里驱妖精。”
杨朔《蓬莱仙境》:“命运要不是捏在各样吃人妖精的手心里,拿着人民当泥团搓弄,而是掌握在人民自己的手里,人民便能够创造新的生活,新的历史,新的命运。”
传说物体或生物会变化成精灵,兴妖作怪,称为「妖精」。
妖yāo(1)(名)妖怪:女~|~魔。(2)(形)邪恶而迷惑人的:~道|~物。(3)(形)装束奇特;作风不正派(多指女性):~里~气|~艳。(4)(形)〈书〉艳丽;妩媚:~娆。
精读音:jīng精jīng(1)(形)经过提炼或挑选的:~盐|~金。(2)(名)提炼出来的精华:酒~|鱼肝油~。(3)(形)完美;最好:~彩|~益求~。(4)(形)细(跟‘粗’相对):~密|~确|~巧。(5)(形)机灵心细:~明|~干|这孩子比大人还~。(6)(动)精通:博而不~|~于针炙。(7)(名)精神;精力:聚~会神|~疲力尽。(8)(名)精液;精子:遗~|受~。(9)(名)妖精。〈方〉用在某些形容词前面;表示“十分”、“非常”:~瘦|雨把衣服淋得~湿。