lì cháo
lì zé
lì ǒu
lì hàn
lì fēi
lì pò
lì fǎ
lì è
lì diǎn
lì jù
lì zé
lì xiá
lì kāng
lì shuò
lì shì
lì zhì
lì sè
lì shā
lì juān
lì lì
lì ruǐ
lì zhǔ
lì shí
lì xíng
lì fēng
lì fù
lí shuǐ
lì cí
lì mì
lì kǒu
lì cí
lì ruǐ
lì shén
lì míng
lì pā
lì zǐ
lì rì
lì jǐn
lì jiā
lì ěr
lì yín
lì bīng
lì cè
lì xiǎng
lì dū
lì fāng
lì yì
lì guǐ
lì tú
lì qì
lì huò
lì guān
lì xíng
lì yě
lì zhe
lì yù
lì yǒu
lì chǐ
lì shǔ
lì tiān
lì shēng
lì zhèng
lì jí
lì jīng
lì huáng
lì chūn
lì míng
lì miào
lì yán
lì guī
lì shān
lì róng
lì yǎ
lì měi
lì mí
lì kōng
lì shū
lì zǎo
lì rén
lì gé
lì huá
lì fú
lì yuè
lì xiǎng
lì cǎo
lì zī
lì yǔ
lì guāng
lì xiàng
lì jī
lì qiǎo
lì wù
lì xiàn
lì rù
lì mù
lì zhuàng
lì shí
lì guǎn
lì shǐ
lì yǐng
lì qiáo
lì gǔ
lì wǔ
lì lóu
lì róu
lì qíng
lì shí
lì shì
lì qiáo
lì jì
lì zǔ
lì jǐng
lì nǚ
lì é
lì cǎi
lì yǔ
lì zhěng
lì chuān
lì zhāng
lì wén
lì shì
lì yóu
lì sī
lì zuì
lì tǔ
lì cáng
lì bǎo
lì mù
lì bì
lì hǎo
lì xí
lì cǎi
lì qí
lì yǎng
lì jiàn
lì yì
lì qǔ
lì qiè
lì dá
lì xuán
lì chàng
lì xiāo
mǎ shēng
xī shēng
dǎo shēng
xiǎo shēng
miào shēng
nì shēng
wù shēng
wǔ shēng
xuè shēng
tè shēng
tóu shēng
yě shēng
bào shēng
chì shēng
jì shēng
jì shēng
chù sheng
jiā shēng
lì shēng
shěng shēng
láo shēng
sì shēng
shàng shēng
lǐng shēng
shén shēng
liù shēng
xī shēng
yǒu shēng
miàn shēng
guì shēng
quán shēng
dì shēng
yú shēng
xīng shēng
sān shēng
quán shēng
⒈ 指古代祭祀时将所用的牲口系在石碑上。
引语出《礼记·祭义》:“祭之日,君牵牲,穆答君,卿大夫序从。即入庙门,丽于碑。”
《仪礼·聘礼》“上当碑南陈” 汉郑玄注:“宫必有碑,所以识日景,引阴阳也。凡碑引物者,宗庙则丽牲焉,以取毛血,其材宫庙以石,窆用木。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·诔碑》:“又宗庙有碑,树之两楹,事止丽牲,未勒勋绩。”
⒉ 借指碑石。
引清魏源《陶文毅公神道碑》:“用敢删举其要者,揭诸丽牲以餉来世。”
王闿运《诏建定兴鹿壮节祠碑》:“谓宜述徽迹,表之后来,是用伐石西山,鐫词丽牲。”
[ lì ]
1. 好看,漂亮:美丽。秀丽。明丽。绚丽。富丽。丽质(女子美好的品貌)。风和日丽。
2. 附着:附丽。
[ lí ]
1. 〔高丽〕朝鲜历史上的王朝,旧时习惯上沿用指称朝鲜。
2. 古同“罹”,遭遇。
牲读音:shēng牲shēng(1)(名)家畜:~口。(2)(名)古代祭神用的牛、羊、猪等:献~。