lì míng
lì fēi
lì zhì
lì sè
lì gǔ
lì shí
lì zhuàng
lì fù
lì huò
lì pā
lì zǔ
lì jiàn
lì hǎo
lì ruǐ
lì jīng
lì wén
lì qiǎo
lì fǎ
lì rì
lì shì
lì shén
lì huá
lì shǔ
lì shí
lì zhe
lì xuán
lì zé
lì huáng
lì guǎn
lì sī
lì kōng
lì yù
lì hàn
lì fēng
lì yǒu
lì jǐng
lì rù
lì yuè
lì róng
lì lì
lì yě
lì juān
lì rén
lì zhāng
lì qì
lì xiǎng
lì shū
lì qǔ
lì mí
lì nǚ
lì zhèng
lì zuì
lì qíng
lì xí
lì qiáo
lì xiàng
lì qiáo
lì yǐng
lì míng
lì dū
lì tiān
lì róu
lì zǎo
lì pò
lì xíng
lì ruǐ
lì zhǔ
lì jí
lì dá
lì kǒu
lì chǐ
lì guī
lì guān
lì ěr
lì shuò
lì zǐ
lì lóu
lì bīng
lì wǔ
lì jiā
lì kāng
lì cáng
lì fāng
lì cháo
lì guǐ
lì yǎng
lì xiāo
lì shān
lì yóu
lì shā
lì xiá
lì jù
lì shì
lì è
lì qí
lì guāng
lì cǎi
lì xíng
lì shǐ
lì qiè
lì cǎo
lì yì
lì cǎi
lì yín
lì yǔ
lì jī
lì tǔ
lì fú
lì zé
lì yì
lì měi
lì yán
lì cí
lì chūn
lì chuān
lì diǎn
lì mì
lì shí
lì mù
lì ǒu
lì gé
lì shì
lì wù
lì zhěng
lì cí
lì cè
lì shēng
lì é
lì xiǎng
lì yǎ
lì chàng
lì bǎo
lì jì
lì jǐn
lì xiàn
lì tú
lì mù
lì bì
lí shuǐ
lì miào
lì zī
lì yǔ
lì jù
fēi jù
zì jù
pò jù
biāo jù
jiā jù
jué jù
zhuō jù
sì jù
qīng jù
chán jù
bǐ jù
jiǒng jù
qǐ jù
gé jù
zú jù
lián jù
chǐ jù
háo jù
duǎn jù
wén jù
jū jù
shěng jù
yǔ jù
pái jù
jǐn jù
xuě jù
cí jù
duàn jù
jué jù
shǎng jù
zhú jù
lú jù
lián jù
yǐn jù
jié jù
xū jù
bì jù
sōu jù
liú jù
chuí jù
zào jù
lè jù
lěi jù
piàn jù
bài jù
cuàn jù
zhuó jù
sāo jù
mì jù
yú jù
jùn jù
jí jù
de jù
pián jù
quán jù
chū jù
zǐ jù
shēn jù
zhī jù
de jù
chéng jù
xiǎn jù
yán jù
diǎn jù
jiā jù
dié jù
tí jù
jiǎn jù
yǔ jù
wěi jù
guǎn jù
dōu jù
cháng jù
liàn jù
kè jù
guò jù
pái jù
huó jù
jí jù
chèn jù
piān jù
shēn jù
shǔ jù
xī jù
sǎn jù
xié jù
zhuì jù
yì jù
yùn jù
miào jù
sǐ jù
míng jù
zhāi jù
jù jù
duì jù
suǒ jù
fēn jù
dǎo jù
lì jù
yuān jù
dān jù
xǐ jù
xún jù
niù jù
zhuǎn jù
lì jù
lòu jù
bìng jù
liàn jù
jì jù
huán jù
jǐng jù
yǎ jù
cí jù
pín jù
ǒu jù
zhǔ jù
dàn jù
xiǎo jù
rǒng jù
bǐ jù
zhāng jù
fèi jù
màn jù
jié jù
zhòng jù
lěng jù
xióng jù
yīn jù
fā jù
wú jù
dié jù
cóng jù
shé jù
yāo jù
jié jù
jié jù
dé jù
dǔ jù
qiāo jù
⒈ 俪句;对偶的句子。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·丽辞》:“丽句与深采并流,偶意共逸韵俱发。”
⒉ 妍丽华美的句子。
引唐韩愈《和虞部卢四汀酬翰林钱七徽赤藤杖歌》:“妍辞丽句不可继,见寄聊且慰分司。”
宋晏几道《临江仙》词:“东野亡来无丽句,于君去后少交亲。”
清汪启淑《水曹清暇录》:“闲题丽句寄瑶臺,邀取飞琼驾鹤来;迟日煖风烟景媚,碧桃花下共持杯。”
《读书》1991年第8期:“个别篇章嫌过于铺陈辞藻,以致因堆砌丽句而流于蹇涩难通。”
[ lì ]
1. 好看,漂亮:美丽。秀丽。明丽。绚丽。富丽。丽质(女子美好的品貌)。风和日丽。
2. 附着:附丽。
[ lí ]
1. 〔高丽〕朝鲜历史上的王朝,旧时习惯上沿用指称朝鲜。
2. 古同“罹”,遭遇。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。