liàng suàn
liàng jiǔ
liàng shòu
liàng mǒ
liàng dìng
liàng jué
liàng bì
liàng jì
liàng biàn
liáng jù
liáng guī
liàng dí
liàng kuí
liàng gǔ
liáng jì
liàng jiāo
liàng fēn
liàng xiào
liáng shā
liàng shù
liàng jǐ
liàng zhì
liáng tǒng
liáng dù
liàng biàn
liàng néng
liàng fàn
liàng zhī
liàng shí
liáng zhū
liàng cí
liàng zǐ
liàng qì
liàng gāng
liàng cǔn
liàng jiǎn
liàng cí
liàng zhōng
liàng shí
liáng píng
liàng rén
liàng huà
liàng fàng
liàng juān
liàng chǔ
liáng bēi
liàng cái
liàng kuài
liàng zhōng
liàng cāi
liàng dì
liàng fù
liàng jīn
liáng qì
liàng yí
liàng lì
liàng gěi
liàng huó
liáng gōng
liàng hé
liàng shì
liàng fá
liàng jiǎn
liàng cái
liàng yì
liàng xíng
liáng chéng
zì shì
dòu shì
gé shì
bù shì
fǔ shì
chōng shì
tiáo shì
jiān shì
guān shì
kǎo shì
chūn shì
diàn shì
yuàn shì
liàng shì
cháng shì
bù shì
kǒu shì
tǎo shì
chū shì
bǐ shi
gōng shì
shěng shì
kē shì
ròu shì
kè shì
àn shì
lì shì
rù shì
qiū shì
wǔ shì
diǎn shì
yàn shì
mò shì
sī shì
xiǎo shì
bǔ shì
yí shì
lèi shì
zhōng shì
yuè shì
jiǎng shì
gǎi shì
fù shì
jùn shì
cóng shì
jiù shì
cè shì
shè shì
tiāo shì
fù shì
míng shì
bié shì
zhào shì
jiǎn shì
miǎn shì
jiào shì
guān shì
yì shì
zhé shì
fù shì
xiào shì
jiōng shì
lǎn shì
yán shì
yuè shì
bǎi shì
pāi shì
yìng shì
dài shì
cáo shì
tiě shì
chéng shì
diǎn shì
chèn shì
jiè shì
chú shì
jiǎo shì
cè shì
xiào shì
nèi shì
quán shì
suì shì
shǎn shì
miàn shì
bǐ shì
cháng shì
huì shì
gòng shì
xiáng shì
chéng shì
lián shì
tíng shì
dū shì
⒈ 犹试验。
引《后汉书·献帝纪》:“帝使侍御史侯汶出太仓米豆,为飢人作糜粥,经日而死者无降。帝疑赋卹有虚,乃亲於御坐前量试作糜,乃知非实,使侍中刘艾出让有司。”
⒉ 测试性的考试。 宋代于科举之外为宗室弟子入仕的一种考试方法。
引《宋史·选举志三》:“﹝乾道﹞六年,臣僚上言:‘ 神宗朝,始立教养,选举宗子之法。保义至秉义。锁试则与京秩,在末科则升甲,取应不过量试注官,所以宠异同姓,不与寒畯等也。’”
《宋史·选举志三》:“孝宗登极……﹝宗子﹞略通文墨者,量试推恩。习经人本经义二道,习赋人诗赋各一首,试论人论一首,仍限二十五岁以上合格。第一名承节郎,餘并承信郎。”
宋赵昇《朝野类要·举业》:“量试:州、县学略而小试其才也。”
1. 旧指测量东西多少的器物,如斗、升等。
2. 能容纳、禁受的限度:酒量。气量。胆量。度量。
3. 数的多少:数量。质量。降雨量。限量供应。
4. 估计,审度:量力。量入为出。
试读音:shì试shì(1)(动)试验;尝试:~行|~制。(2)(名)考试:~卷|口~。