zhào hū
zhào huí
zhào pì
zhào miào
zhào zhuó
zhào qǔ
zhào bǎo
zhào gù
zhào měng
zhào zhì
zhào àn
zhào jī
zhào hào
zhào fā
zhào mù
shào táng
zhào shì
zhào měng
shào huá
zhào jí
zhào jiàn
zhào huò
zhào pán
zhào yù
shào dù
zhào zhì
zhào qiǎn
zhào huàn
zhào lìn
sī shì
tiāo shì
tiě shì
dài shì
àn shì
diǎn shì
zhào shì
zhé shì
fù shì
diàn shì
tiáo shì
cáo shì
shǎn shì
jùn shì
nèi shì
quán shì
kè shì
miǎn shì
yuè shì
jiǎn shì
chūn shì
yìng shì
lèi shì
miàn shì
yuàn shì
yì shì
bǔ shì
guān shì
kǒu shì
lián shì
shěng shì
yí shì
jiè shì
diǎn shì
jiǎo shì
jiào shì
fù shì
zhōng shì
bié shì
kǎo shì
gòng shì
gé shì
xiào shì
wǔ shì
chéng shì
rù shì
yán shì
fù shì
zì shì
xiào shì
cháng shì
pāi shì
bù shì
kē shì
shè shì
míng shì
jiǎng shì
cóng shì
gǎi shì
xiǎo shì
xiáng shì
qiū shì
tíng shì
chū shì
dòu shì
lì shì
jiōng shì
guān shì
cháng shì
gōng shì
lǎn shì
cè shì
jiù shì
yuè shì
ròu shì
bù shì
bǐ shì
chèn shì
chú shì
cè shì
dū shì
chōng shì
yàn shì
chéng shì
bǎi shì
liàng shì
fǔ shì
huì shì
tǎo shì
jiān shì
suì shì
mò shì
bǐ shi
⒈ 皇帝召来面试。为封建时代选拔官吏的一种特殊方式。
引《晋书·职官志》:“博士皆取履行清淳,通明典义者,若散骑常侍、中书侍郎、太子中庶子以上,乃得召试。”
宋王安石《建安章君墓志铭》:“皇祐中,近臣言君文章善篆,有旨召试,君辞焉。”
《宋史·选举志二》:“真宗景德二年, 抚州晏殊、大名府姜盖始以童子召试诗赋,赐殊进士出身, 盖同学究出身。”
《清会典·礼部七·仪制清吏司》:“凡制科曰博学鸿词,奉詔乃举。皇帝巡幸则召试。”
皇帝召见面试。为旧时选拔官吏的方式。
1. 召唤:召集。召见。
2. 召致,引来:召祸。召人怨。
试读音:shì试shì(1)(动)试验;尝试:~行|~制。(2)(名)考试:~卷|口~。